9/11/11

Posted by Xmen on 10:52 | No comments

Chỉ Duyên
Lớp võ Vovinam Việt Võ Đao được tổ chức ở tỉnh Kiên Giang mỗi năm một lần. Tôi tên Hưng năm nay vừa bước vào cái tuổi hai mươi mốt, theo học lớp võ bị cũng đã được mấy năm trời. Thời gian dài như con nước đổ, với cái ý muốn của Hưng là tốt nghiệp cái bằng để được đi dạy học cho những đứa trẻ khác. Nhưng càng học thì thời gian lại càng dài thêm ra. Mỗi lần đến lớp Hưng vẫn thường nghe các anh chàng ngồi tán dóc nói bậy ba. Đa số là nói đến những cái thú làm tình hay đọc truyện dâm. Hưng nhiều lúc chẳng có để ý, có khi Hưng chỉ cười nói vài câu rồi lại bước đi chỗ khác để tập dợt lại những thế võ mà thầy đã dạy. Hôm nay thì khác Hưng vừa bước vào lớp thì đã được thầy kêu vào trong thay đồ ngay, Hưng không hiểu nguyên nhân gì cho nên cũng phải làm theo lời của thầy. Hưng vào trong thay chiếc áo võ bị xong đi ra ngoài, vừa bước ra khỏi cửa Hưng đã thấy thầy đang đứng nói chuyện với hai thanh niên lạ. Hưng đứng đợi thầy nói xong rồi bước tới định hỏi thầy vài câu, chưa kịp mở miệng thì Hưng đã bị thầy nắm lấy tay Hưng lôi vào chỗ cây bàn cùng với một nhóm học sinh khác. Đâu vào đó thầy liền nói cho cả nhóm học sinh là “Hôm nay có nhóm võ của Bình Định xuống đấu võ chứ không phải nhóm võ Vovinam”. Cả bọn lúc này chỉ đứng thừ ra nhìn thầy chẳng ai nói năng câu gì hết cả, lúc này thầy liền lấy trong bị ra một số đai khác nhau đưa cho từng đứa một, Hưng thì nhận được bộ đai vàng. Sau khi đưa đai cho từng đứa một thầy nói là ai hạ được võ sinh Bình Định sẽ nâng đai đen và ở lại trường một cho đến hai năm thì thầy sẽ giao cho bằng cấp võ sinh. Hưng nghe như vậy thì mừng quýnh, nhưng Hưng cũng sợ là võ Bình Định đa số đánh toàn là thế hiểm thì ai mà đánh cho lại chứ, vả lại đa số họ sử dụng vũ khí thì cho vàng tay không đánh cũng không lại. Hưng lo nghĩ miên mang thì bỗng nghe tiếng của thầy gọi, Hưng chạy lại chỗ thầy đang đứng.
Thầy nhìn Hưng mỉm cười đưa cho Hưng thanh gậy và nói “Võ nghệ của con khá lắm, nói đến vũ khí con cũng chẳng thua ai nên hôm nay thầy giao cho con được quyền sử dụng vũ khí cùng với mấy sư huynh khác”. Hưng cúi đầu cảm ơn thầy cầm cây gậy rồi bước đi. Hai tiếng đồng hồ sau Hưng cùng nhóm bạn đứng xếp hàng theo hình chữ U đứng giữa là thầy. Ba tiếng trống được vang lên cùng lúc đó đi vào cổng là một ông thầy râu tóc bạc phơ theo sao ông là khoảng chừng mười võ sinh trong đó có đến năm cô gái mặc áo màu hồng trong tay mang theo vũ khí. Cô nào cũng xinh hết cả, ngực nở eo thon, nhìn là phát thèm. Hai ông thầy đều đứng ngây ở giữa nhóm võ Vovinam ai cũng điều đứng yên không ai nói lên một tiếng, bỗng tất cả điều nghe Hưng hô lên “Người Việt nghỉ, nghiêm chào”, cả nhóm điều đưa tay lên ngực cúi đầu chào nhóm võ sinh Bình Định. Sau đó nhóm võ sinh Bình Định cũng cúi chào lại. Hai ông thầy chào hỏi nhau vài câu rồi cả mỗi người đứng sang bên. Sau đó họ lùi lại mười bước ngồi lên chiếc ghế đã đặt sẵn, bỗng ông thầy bên kia kêu cô gái đang đứng bên phải, thầy của Hưng cũng kêu tên Hương ra, hai cô gái bước ra võ đài cúi đầu chào nhau, rồi đứng vào thế thủ.
Khi tiếng ra lệnh của ông thầy bên kia là hai cô gái bắt đầu đứng vào thế thủ. Chẳng ai đánh trước hết cả, một lát sau cô gái bên mặc áo hồng nhảy lên trước tung cú đá, Hương liền đưa tay gạt đi cú đá liền đưa tay trái tung một cú chỏ. Nhìn hai cô gái đánh nhau, một cô thì cao lớn một cô thì nhỏ con cả hai đánh nhau ngực của hai cô cứ tung lên rồi rớt xuống. Hai con mắt của Hưng không ngừng nhìn cô gái đang đứng bên tay trái của ông thầy đang ngồi. Ôi sao em xinh thế, đặc biệt là cặp mông của em và hai trái đào tiên của em đã làm Hưng chảy muốn được đụ em. Càng ngắm cô gái thằng nhỏ của Hưng đã ngóc đầu. Lo suy nghĩ miên mang Hưng bỗng nghe tiếng của thầy kêu tên mình. Hưng cầm thanh gậy bước ra ngoài võ đài. Hưng cúi đầu chào hai vị thầy gồi bắt đầu múa những thế gậy, đâu vào đó Hưng bước vào chỗ đứng của mình. Suốt buổi đấu võ nhóm võ Bình Định bốn thắng sáu thua, trong nhóm đó thì đã bị Hưng đánh bại cho hết năm anh chàng võ Bình Định. Sau buổi đấu võ Hưng được thầy trao cho chiếc đai đen. Còn nhóm võ Bình Định sẽ ở lại Kiên Giang hai ngày để chơi. Qua ngày sau Hưng đang đi trên đường thì bỗng thấy cô gái hôm qua đang đi trên đường. Hưng liền chạy tới làm quen lúc đầu cô gái không chịu nói chuyện Hưng hỏi riết cô nàng mới chịu nói chuyện. Hưng hỏi tên cô gái tên gì, cô ta chỉ mỉm cười rồi nói cho Hưng biết nàng tên gì “Em tên Chỉ Duyên, còn anh tên gì?”, Hưng khì cười rồi hỏi lại “Bộ em quên tên anh rồi sao?” Chỉ Duyên cười rồi nói “Tên anh làm sao em biết chứ?”
Hưng cười rồi nói “Anh tên Hưng”, suốt ngày hôm đó Hưng đưa Duyên đi hết nơi này đến nơi khác, đến chiều tối Hưng đưa Chỉ Duyên đi ăn rồi đưa nàng về khách sạn, bước lên chiếc thang máy cùng với Chỉ Duyên. Hai con mắt của Hưng cứ nhìn Chỉ Duyên không ngớt. Tiếng chuông thang máy báo hiệu và chiếc cửa thang máy tư từ mở ra, Chỉ Duyên bước ra Hưng cũng đi theo, đến căn phòng số hai trăm. Chỉ Duyên đưa tay lấy chiếc chìa khóa mở cửa tiếng chìa khóa nghe lách cách tra vào lỗ khóa cửa mở. Chỉ Duyên bước vào phòng Hưng định bước đi thì bị bàn tay của Chỉ Duyên nắm Hưng lôi vào phòng. Chiếc cửa vừa đóng lại là Chỉ Duyên đã hôn lên môi của Hưng. Hưng lúc này không biết phải làm sao nữa, hai bàn tay của Hưng ôm ngang eo của Chỉ Duyên, lưỡi của Hưng nút lấy lưỡi của Chỉ Duyên rồi sau đó Hưng liếm lên cổ của Chỉ Duyên rồi từ từ liếm vào mang tai của Chỉ Duyên, sau đó Hưng liếm lên ngực của Chỉ Duyên, hai tay của Hưng thì cứ mò lấy hai cập vú của Chỉ Duyên. Sau đó Hưng lấy tay trái mò xuống quần của Chỉ Duyên, tay của Hưng lần thẳng vào đám lông rậm bóp lấy nó không ngừng. Sau đó Hưng bế Chỉ Duyên lên giường rồi đưa tay cởi hết đồ đang mặc trên người, lúc đó Chỉ Duyên nàng cũng cởi hết đồ trên người ra. Bây giờ cả hai trần như nhộng. Hưng liên cúi xuống dùng tay dang hai chân của Chỉ Duyên ra rồi Hưng cúi xuống, lưõi Hưng thật nhẹ, liếm thật nhẹ, từ tốn, từ mông xuống đôi bàn chân, ngón tay trỏ của Hưng thoa nhẹ những ửng đỏ rồi lách nhẹ vào khe, hai mu mếp căn ra. Lưỡi bắt đầu tra vào đi lên bằng một cử chỉ rất dịu dàng. Chỉ Duyên như một tác phẩm cho Hưng khai phá, dùng lưỡi cọ quẹt vào những khe lách. Tiếng rên rỉ nho nhỏ của Chỉ Duyên làm cho Hưng càng nứng, nước dâm thủy càng chảy ra nhiều thêm Hưng lại càng bú liếm. Tiếng của Chỉ Duyên kêu lên “Anh ơi đụ em đi, em nứng quá rồi” Hưng nghe như thế liền cầm lấy con cu đang cứng ngắc nhét vào cái khe hở của Chỉ Duyên rồi đâm mạnh vào. Bỗng nghe một tiếng phực cùng lúc đó Chỉ Duyên kêu “Aaaaaa” một tiếng. Thì ra nàng còn trinh, Hưng bây giờ không biết phải nghĩ sao nữa bây giờ chỉ toàn là những cơn sướng nó cứ tràn lên Hưng. Hưng bắt đầu nắc vào lồn của Chỉ Duyên nhè nhẹ, rồi sau đó Hưng nắc mạnh thêm một chút. Tiếng rên của Chỉ Duyên càng lớn thêm, Hưng càng nghe tiếng của Chỉ Duyên rên thì Hưng lại càng nắc Chỉ Duyên mạnh thêm. Mười lăm phút sau Hưng cảm giác như muốn xuất tinh, lúc này Chỉ Duyên cũng vậy hai tay của nàng ôm lấy Hưng và xiết chặt, Hưng biết chỉ Duyên sắp ra cho nên Hưng bắt đầu nắc mạnh thêm vài cái rồi lúc đó Hưng bắn vào lồn của Chỉ Duyên từng cơn tinh dịch. Hưng ngả lên mình của Chỉ Duyên hôn lên môi nàng rồi mới từ từ rút thằng nhỏ ra.
Trời vừa sáng Hưng đã lồm cồm ngồi dậy, bước vào phòng tắm trong lúc đó Chỉ Duyên vẫn còn nằm ngủ. Hưng tắm xong bước ra thì thấy Chỉ Duyên đã ngồi trên giường không mặc bộ đồ. Nàng đứng dậy đi vào phòng tắm, trước khi đóng cửa nàng đứng lại hôn môi Hưng một cái rồi đóng cửa lại.
Chỉ còn một ngày nữa cũng là ngày cuối của Chỉ Duyên. Hôm nay Hưng quyết đinh dẫn Chỉ Duyên đi hết nơi này cho đến nơi khác, đêm về hai người chơi nhau xuốt cả đêm. Đến ngày về Chỉ Duyên không muốn rời Hưng nhưng nàng không dám ở lại vì sợ gia đình. Trong lúc Chỉ Duyên sắp lên xe, nàng đưa cho Hưng chiếc đai đen và tấm địa chỉ nhà của mình và hôn nhẹ lên má của Hưng rồi bước lên xe với hai hàng nước mắt.
“Nhớ viết thư cho em nha” - Chỉ Duyên nói.
Hưng gật đầu rồi đứng tiễn nàng cho đến khi chiếc xe khuất bóng trong ánh nắng chiều ban mai. Mới có vài giây đồng hồ mà Hưng đã nhớ Chỉ Duyên miệng thì thầm “Anh sẽ cưới em về làm vợ và yêu chỉ mình em thôi”.
Tấn Lâm Thành
Hết

[top]

0 nhận xét:

Đăng nhận xét