Kể từ tháng Bảy năm 1994, khi Mỹ và Việt Nam tái lập quan hệ ngoại giao bình thường thì càng có nhiều người Việt định cư tại nước ngoài trở về nước. Và kể từ lúc đó chuyện tình cảm và hôn nhân đã vượt khỏi những giới hạn về biên giới quốc gia và biên giới chính. Cùng lúc đó thì các văn phòng dịch vụ di trú, đoàn tụ, luật sư và du lịch cũng như sở xã hội đã phải giải quyết những hồ sơ của các chàng trai Mỹ gốc Việt xin cho hôn thê hay vợ sang định cư tại Hoa Kỳ. Nhưng có số có quá ít ỏi so với nhu cầu khá khẩn trương cần lấy chồng Việt Kiều của phụ nữ trong nước nên thời gian gần đây các phụ nữ Việt Nam đã lục lạo tìm tòi báo chí ở các mục Tìm Bạn Bốn Phương và nhứt là các website như là VietFun, VietSingle, VietnamLadies, VNRomance, hay là VietLove trên Internet để mong tìm được một Việt Kiều để mà “tiến tới hôn nhân”.
Bích Lựu là một người con gái được sinh ra và lớn lên trong cái thời kỳ kinh tế đầy khó khăn tại Việt Nam, một nước vẫn còn bị các cơ quan tài chính quốc tế xếp hạng là một trong những quốc gia nghèo nhất thế giới. Bích Lựu từ nhỏ đã sống trong một gia đình nghèo khó ở cái đất Sóc Trăng. Tuy vậy so sánh với các cô gái cùng trang lứa ở trong xóm thì nàng trội hơn hết về ngoại hình dáng dóc, và nhan sắc. Tánh tình của nàng thì hiền lành dễ thương từ lúc nhỏ, nhưng những lúc gần đây tình hình kinh tế thay đổi, chính quyền có vẻ cởi mở hơn về vấn đề ngoại thương với các nước ngoài, nên cuộc sống của các thanh niên thiếu nữ cũng thay đổi theo lối sống mới. Họ có phần ăn chơi đua đòi hơn trước. Bích Lựu cũng là một người trong thành phần đó, bước vào cái năm 20 tuổi nàng bỗng nhiên đổi tánh ăn chơi, chưng diện và bắt đầu có cái mộng cưới người nước ngoài để có một cuộc sống vật chất “tương đối”. Chính vì thế nàng mới có ý định lên thành phố nơi mà có rất nhiều Việt Kiều về nước. Và Bích Lựu được sự đồng ý của gia đình để lên thành phố học may, nàng mướn một căn phòng nho nhỏ cùng chung với một đứa bạn tên Lệ Liễu. Qua lời khuyến dụ của bè bạn, nàng quyết định giấu gia đình chuyện nàng đi học may để tìm đến văn phòng dịch vụ hôn nhân nhờ đăng giùm nàng một quảng cáo với giá là $100,000 VN. Sau khi được văn phòng dịch vụ phỏng vấn tuyển lựa để xác thực là nàng là có thực không phải là giả thì được đăng lên Web với vài hàng như sau : “Hoàng Triều Bích Lựu, cao 1 m 60, nặng 50 ký, dễ thương, thích xem phim, ca nhạc và đi du lịch. Mong làm quen với tất cả các bạn trai ở nước ngoài, không phân biệt tuổi tác, tôn giáo, nghề nghiệp, dân tộc và thể hình, nếu hợp sẽ tiến tới hôn nhân. Đặc biệt, tận tình hướng dẫn đi du lịch. Xin Lựu lạc về địa chỉ sau : Hoàng T B Lien 1234 đường Trần Văn A, Phường X, Quận Z, TP HCM hoặc điện thơ về htrbl@nvnva1234.com” Bên dưới với vài hàng dịch tiếng Anh : “Cindy Hoang, 5’3”, 110 lbs, cute, love movies, music, and travel. I would like to know all people in the world. Age, religion, occupation, nationality and look are not important. Potential marriage. Travel any time. Address above”
Tấm hình nàng thích nhất mới rửa lại hồi hôm trước được gởi kèm theo. Nàng cố tình lấy tấm hình có vẻ sexy, phô bày phần trên hơi lộ liễu, cầu vai nho nhỏ nghiêng nghiêng về phía trước, bộ ngực vun đầy trắng ngần úp úp mở mở bên dưới lớp áo reng mỏng, miệng cười chúm chím, mắt liếc gợi tình. Chỉ hai ngày sau nàng nhận được khá nhiều email gởi từ khắp các nước với nội dung đại khái “em dễ thương lắm, anh chưa từng gặp em trong đời, chắc bên ngoài em còn đẹp hơn trong ảnh nhiều, em cười có duyên lắm chắc em nói chuyện dễ thương lắm”. Còn một số khác thì không có thành ý, chỉ viết đại khái cho vui như là “em đẹp lắm, sao em không cởi cái áo luôn, để kín kín hở hở anh nhìn thấy khó chịu quá, em ở truồng chụp càng đẹp hơn”. Còn một vài người thì bậy bạ hơn với những lời đại loại như “anh thấy em cũng đẹp đó, làm sao anh mới biết là em có thể tiến tới hôn nhân với anh. Nếu anh về Việt Nam thì em sẽ đi riêng với anh phải không? Em nói thẳng ra đi, giá cả một chuyến đi như vậy là bao nhiêu, chơi không giới hạn phải không? Nếu được thì email lại cho anh nhé”.
Qua nhiều lần thư từ qua lại nàng chỉ chấm có một người tự xưng với nàng là anh Don, 30 tuổi, kỹ sư sống ở tiểu bang Texas, Hoa Kỳ. Anh Don là một người từng trải với nhiều đàn bà ở cái lứa tuổi 30, nên chàng rất rành về tâm lý con gái. Những bức thư anh gởi đi cho Lựu thật là dài và tình cảm “chân thật” làm cho Lựu dù có ăn chơi sành sỏi thì cũng mắc bẩy, nhất là cái bằng Kỹ sư máy Điện Toán đã làm chóa mắt nàng cũng như biết bao cô gái ở Việt Nam ước mơ có được một tấm chồng như anh. Nhưng thực tế thì anh Don sống tại Quận hạt Santa Clara nơi mà phái nam nhiều hơn phái nữ đến gần 4.000 người. Anh Don cũng như biết bao chàng trai khác ở cái đất San Jose này thì khó mà kiếm bạn gái hay kiếm vợ với tình trạng trai thừa gái thiếu. Vì thế mà ngày ngày sau khi đi làm công cật lực thì anh Don chỉ có biết vào trong các quán cafe ngồi uống một mình và đốt thuốc liên tục, lim dim đôi mắt mơ được làm bạn với các nữ ca sĩ đẹp như mộng trên màn hình video. Nhưng anh Don thừa hiểu rằng những giấc mơ đó thì cũng sẽ mãi mãi là giấc mơ mà thôi. Và thế là anh Don quyết định giành dụm mốt tiền và ngày nghỉ phép để về Việt Nam một chuyến. Trước khi đi, anh quyết định email cho Lựu vài hàng để làm tin :
Lựu Thương,
Từ ngày quen biết em đến nay cũng được nửa năm rồi, anh thấy càng ngày càng thương em hơn. Em thì cứ nằn nặc đòi là anh phải về thăm em, anh cũng đã hứa nhiều rồi về chuyện đó nhưng chưa làm được. Hôm nay ngồi trong quán cafe, anh cảm thấy nhớ em da diết nên anh đã quyết định bỏ hết công việc kỹ sư còn dang dở của anh để về thăm em một chuyến. Anh đã mua vé máy bay rồi, ngày mai anh sẽ đi, ngày mốt là ngày 5 tháng 2 thì anh sẽ đáp xuống phi trường Tân Sơn Nhất lúc 12 giờ trưa. Nếu em có rảnh thì ra rước anh, còn không thì anh đi tắc xi mướn khách sạn trước rồi liên lạc với em sau cũng được.
Anh Don của em,
Tái bút : em có nhờ anh mua quà gì cho em thì em điện thơ qua gắp cho anh.
Anh Don bước xuống phi trường Tân Sơn Nhất mắt ngó quanh, anh thấy bồi hồi xúc động nhớ tới 10 năm qua cũng tại phi trường này anh bước chân ra đi. “Đã 10 năm rồi, lẹ thiệt” – anh lẩm bẩm trong miệng rồi bước qua khu lấy hành lý. Túi hành lý của anh bị một tên hải quan mở tung ra, bên trong hai túi sách toàn là quần zin, quần áo lót và dầu thơm của đàn bà mà anh đã theo lời của Lựu mà mua về.
- Mang chi nhiều vậy, định bán hả – Tên hải quan nói to vừa đủ nghe.
- Không, mua tặng thôi, anh cằm 5 đồng này uống cafe - Anh trả lời rồi dúi vào tay hắn. Hắn chụp lẹ như sợ ai sẽ trông thấy, rồi cho anh qua.
Anh bước ra ngoài sân bay với một cảm giác khác lạ ngỡ ngàng. Tiếng ồn ào của các anh chàng tắc-xi rao in ỏi, tiếng xe, tiếng còi, tiếng ồn ào khắp nơi. Anh còn đang hoang mang sợ mất đồ, nên hai tay cứ kè kè hai cái va-li lầm lũi bước.
- Anh đi tắc xi, anh... đi... không? - Vài ba đứa tắc xi lên tiếng chào gọi.
- Tôi có thân nhân tới rước mấy anh khỏi... - Anh trả lời rồi ngó quanh như là đang kiếm thân nhân nhưng thực sự anh đâu có ai rước, tất cả thân nhân của anh đều đã định cư ở Mỹ hết rồi.
Mấy anh chàng tắc-xi vẫn cứ bám riết lấy anh không buông, dường như họ không tin vào lời nói của anh vậy. Anh còn đang lúng túng chưa biết tính sao thì bỗng anh nghe có ai khều phía sau lưng của anh :
- Có phải là anh Don - Giọng nho nhỏ dễ thương của một người con gái.
Anh Don quay người lại bắt gặp trước mặt anh là một người con gái không mấy gì sắc xảo lắm nhưng rất có duyên.
- Em có phải là Lựu không? - Anh hỏi.
- Em nè, anh khỏe không?!
Lúc này thấy Lựu xuất hiện hai, ba anh chàng tắc-xi bỗng nhiên lùi lại, đi tìm mối khác, nhường chỗ cho Lựu bước tới. Lựu đưa tay đẩy tiếp hai cái va-li cho anh Don lên xe kéo, cả hai vừa đi vừa nói chuyện rôm rã. Lựu có phần lanh lẹ hơn anh Don nên nói năng chí choé, anh Don vì đi đường xa mệt mỏi nên chị ậm ừ và gật đầu, chốc chốc anh nhìn Lựu một cách chăm chú. Anh thấy Lựu tướng cao ráo, tuy nhan sắc không đẹp như trong hình, nhưng dáng vóc thì nảy nở bất giác làm anh phải buột miệng lên tiếng hỏi :
- Em có tập thể dục không sao nhìn em có vẻ thể thao...?
- Ít khi lắm, sao anh hỏi vậy - Lựu nheo mắt như đọc trong ý nghĩ của Don rồi trả lời.
- À anh thấy em dáng dấp như model... như người mẫu nên mới hỏi vậy thôi.
Cả hai vừa nói vừa đi, Lựu đưa tay chỉ về hướng một chiếc “xe mười hai chỗ ngồi” chắc đã đậu ở đó từ lâu rồi. Anh tài xế thấy Lựu cùng một thanh niên đang đi tới thì lon ton chạy ra.
- Chào anh - Anh tài xế nói rồi đưa tay ra bóc cái va-li lên vai ra vẻ sốt sắn lắm.
- Đó là anh Ben, em quen với ảnh, có nhờ ảnh ra rước anh đó - Lựu trả lời một cách nhí nhãnh, gọn hơ.
Bước lên xe, Lựu tự nhiên nắm tay của anh kéo vào lòng nàng như là đã thân thuộc lắm rồi. Anh Don cũng chẳng mắc cỡ gì bèn để tay hờ hững trên đùi nàng một cách “vô tư”. Anh cảm giác được làn da mát rượi toát ra từ đùi của Lựu, cái váy ngắn cũn cỡn màu đen kia như bức bình phong làm nổi lên cái đùi trắng hếu của nàng. Mồ hôi của Don đổ ra đầy cả trán vì không quen thuộc với cái khí hậu nhiệt đới này. Lựu chìa cái khăn lên lau trán cho anh Don một cách dịu dàng, dịu dàng nói :
- Coi nè, đổ mồ hôi đầy cả trán, tội chưa - Lựu nói.
Don bỗng thấy thân thiện và gần gũi với nàng hơn qua lời nói ân cần đó. Anh choàng tay qua ôm Lựu sát vào mình. Mùi hơi của da thịt hăng hắc của con gái bên xứ Việt tuy không thơm tho như các cô bán cafe bên xứ Mỹ này nhưng cũng làm cho anh cảm thấy thích thích.
Chiếc xe đỗ xuống khách sạn Thống Nhất, anh Don bước ra xe và nhìn quanh. Bây giờ anh mới thật sự được nhìn cảnh chung quanh vì suốt dọc đường anh chỉ lo để ý tới cặp đùi của Lựu mà quên bẵng.
Sau khi check-in một phòng, Don và Lựu được sự hướng dẫn của nhân viên tiếp tân đưa lên tầng 13 của khách sạn. Anh nhân viên tiếp tân sau khi chỉ dẫn sử dụng các vật dụng trong phòng rồi bước ra ngoài, Lựu đóng cánh cửa lại không quên gài chốt rồi quay lại nhìn anh Don cười mỉm ý nhị. Nàng bước tới hai bước đứng trước mặt Don đưa cặp mắt đắm đuối giả tạo lên nhìn anh. Anh cũng đáp lại cái nhìn đó bằng một cái vói tay, kéo ghì Lựu vào lòng ôm thật chặt. Lựu chủ động hôn lên miệng của anh một cách thành thạo. Lưỡi nàng mềm mại uốn qua uốn lại làm Don hai mắt lim dim hưởng thụ. “Công nhận con gái thời nay thiệt là bạo dạn” - Anh chỉ nghĩ thầm vậy rồi đưa hai tay lần xuống mông Lựu xoa bóp. Lựu đứng im mặc tình anh thao tác. Don lại nghĩ thầm : “Mình bóp đít của nó mà nó không phản ứng gì, chắc con nhỏ này không có còn trinh như mình nghĩ”. Nhưng anh mặc kệ chuyện trinh tiết làm gì vào thời buổi này, đã lỡ tới đây thì tới luôn chớ, ngại ngùng gì!. Nghĩ đoạn, Don bắt đầu xoa bóp hai bờ mông vun cao, thịt hai bên cũng run rinh theo nhịp bóp của anh. Anh vén cái váy của Lựu cao lên, đưa tay trái ra nắm hờ lấy vạt, rồi tay phải anh lòn vào trong để cảm giác cái da thịt mát rượi ngay cái nai bụng. Cùng lúc đó anh kéo sát người Lựu vào thân người của anh cho dương vật đang căng cứng cạ sát vào chiếc váy ngắn của Lựu, anh đưa cái lưỡi liếm láp khắp quanh cổ của Lựu như thèm khát đã lâu. Có lẽ mồ hôi ra trên cổ của Lựu mằn mặn làm cho anh liếm được vài lần thì không còn liếm nữa mà trở lên hôn ngay miệng. Anh tiếp tục cho bàn tay bay nhảy khắp hai bờ mông của Lựu, tay phải của anh vòng ra phía trước, lên vùng bụng, anh kéo cái vạt áo trắng nằm ngay ngắn trong cái váy đen của Lựu ra rồi đưa tay lần lên để sờ mó tứ tung, tay trái của anh rà ra phía sau lưng để tìm cái khoen áo nịt ngực. Chẳng bao lâu thì anh đã mở được cái khoen đó, tay phải anh rút cái áo nịt ngực xuống được một tấc, rồi anh đưa tay lên cảm giác cái bầu vú mát lạnh của con gái mới lớn. Bàn tay trái của anh cũng lòn ra phía trước để tìm bầu vú còn lại để xoa nắn. Lựu bắt đầu xuýt xoa, hơi thở phát ra nhanh hơn trước. Don chợt thấy hứng tình vô cùng, hai tay của anh nắm kéo cao cái vạt áo lên để lộ hai bầu vú trắng nõn nà đầy nhựa sống và đưa miệng xuống nút lấy nút để cái núm vú đỏ nhỏ xíu bên phải. Anh bú liếm một cách say sưa, nước miếng của anh trào ra từ mép môi làm ướt cả bầu vú Lựu. Đồng thời, anh hạ cánh tay phải xuống tự cởi dây nịt ra và mở phẹt-ba-tuya xuống, cái quần dài của anh tuột xuống ngang đùi, anh lắc lư cái mông cho cái quần theo sức hút của trái đất rất hẳn xuống bên dưới. Lựu đang mải mê hưởng thụ những cảm giác đê mê ngay đầu vú bên phải nên đâu có để ý phía dưới của Don có một vật gì đang đội cái quần lót lên cao. Hai bàn tay của Lựu cứ cà cà lên cái đầu húi cua của Don. Anh bất chợt nghiêng đầu qua trái để nút đầu vú bên kia, anh liếm láp quanh đầu núm, cảm giác một sự trống trải ngay đầu lưỡi, vội đưa mắt nhìn xuống. Anh ngạc nhiên quá vì bầu vú trái của Lựu không có cái núm nên ngẩn ngơ ngó nhìn trong giây lát. Lựu như đoán được biết được chuyện gì nên đưa tay phải lên bịn lấy ngực, còn tay trái thì đẩy Don ra một chút.
- Thôi anh Don vô tắm rửa đi, để đồ đạc ở đây em dọn cho, quần áo dơ của anh thay xong thì quăng ra ngoài này để em xếp cho.
- OK - Anh Don nói nhỏ có vẻ gượng ép xong thì tới bên va-li lấy quần áo đi tắm.
Don bước vào nhà tắm xã nước thật mạnh để trôi đi hết mồ hôi trên người, đầu óc vẫn miên man tới nhũ hoa của Lựu không có chiếc núm. Mười mấy tiếng trên máy bay làm cho anh cảm thấy mình mẩy hôi hám, rã rời. Anh lấy cục xà bông chà khắp thân thể, tắm thật kỹ cái của quý của anh, hai tay anh sát xà bông lên nó rồi anh vuốt lên vuốt xuống theo chiều dài của dương vật làm cho bọt xà bông nổi phòng lên che lấp bộ lông rậm rì. Anh vẫn còn nghĩ tới cái bầu vú của Lựu lúc nãy đây, và thấy nứng vô cùng, liền đưa tay sục nhẹ nhẹ nơi đầu khất, nước xà bông trơn trơn làm cho anh thấy dễ chịu. Trong tư tưởng của anh vẫn không cam lòng về chuyện vừa rồi, đáng lẽ anh đã đè được Lựu ra giường làm một cú rồi, ai biểu anh tò mò cứ lo nhìn cái bầu vú trái của Lựu làm chi để cho Lựu ngượng ngùng mất hứng... Thủ dâm xong, anh tắt nước, lau sơ thân người rồi định mở cửa bước ra phân trần chuyện vừa rồi và cũng định thực hiện cái ý định đè Lựu ra giường. Bỗng bên ngoài Lựu lên tiếng :
- Anh Don, em về trước nha, anh tắm rửa xong nằm nghỉ đi. Em đi đây một chút chuyện rồi chiều tối em sẽ trở lại.
Don chỉ kịp “ờ” lên một tiếng thì tiếng cửa trước đóng “ầm” lại. Anh lại lật đật bước trở vào bồn tắm mở nước nóng xã hơi, mà trong lòng tiếc hùi hụi. Năm phút sau anh tận hưởng thêm một dòng nước sền sệt nóng hổi phuột vào lòng bàn tay của anh. Anh lim dim đôi mắt, rồi đưa tay lên liếm hết chất nhờn đó!
Lựu bước ra cửa khách sạn với bộ đồ được chỉnh lại ngay ngắn. Nàng ngoắc tay ra hiệu cho anh Ben trờ xe tới. Xe của anh Ben bon bon nhắm theo đường 3 tháng 2 chạy thẳng.
- Còn một đứa nữa hả, mấy giờ tới, đi gấp được không? – Anh Ben lên tiếng hỏi Lựu.
- 5 giờ chiều, ảnh là Việt Kiều bên Úc, tên Minh, 27 tuổi - Lựu trả lời, ngưng một lát rồi nói tiếp - Trẻ hơn...
Chiều đó. Cũng như Don, Minh bước xuống phi trường ngơ ngơ ngáo ngáo bị mấy anh chàng tắc-xi bu quanh nên tỏ ra lúng túng. Xe của anh Ben lúc đó cũng vừa trờ tới. Lựu thấy đám đông đang bu quanh một anh chàng thanh niên mặt trắng trông có vẻ khờ khạo, nên vội vàng mở cửa xe chạy tới.
- Anh có phải anh Minh không? Xin lỗi anh, em tới trễ vì bận đưa ba em đi bác sĩ –Lựu ra vẻ hối lỗi, thành khẩn giải thích.
- Không sao đâu? - Minh trả lời cụt lủn mắt nhìn sơ trên thân thể nở nang của Lựu.
- Anh Minh, anh có chuyện gì không, bộ anh không khỏe hả, sao mọi người bu ở đây nhiều quá vậy - Lựu vừa nói vừa xách tay Minh tách ra khỏi đám đông.
- Anh vừa bước ra đây lớ ngớ tìm em thì bị một thằng chạy xe ngang giật phăng cái đồng hồ trên tay của anh.
- Trời, anh có sao không? - Lựu ra vẻ quan tâm - Em có dặn trong email với anh rồi, cẩn thận mờ.
- Anh không sao, hơi bị trầy tay chút xíu thôi.
- Đâu đưa đây cho em coi... trời ơi sao dữ vậy nè - Lựu giả vờ hoảng hốt, chu đáo.
Sau khi lo vết trầy của Minh xong, cả hai dắt tay ra xe, vừa đi vừa truyện trò qua lại ra vẻ thân thiết như đôi tình nhân thắm thiết. Xe của anh Ben đâu đó chờ sẵn rè rè tới trước mặt hai người. Minh bước lên xe mặc tình cho Lựu luyến thoáng nói không ngừng. Anh vẫn còn chưa hoàn hồn vì cái vụ giựt đồ vừa rồi. Kể cũng lạ, anh đâu có định về Việt Nam chơi đâu chỉ vì ba má anh cứ thuyết phục anh phải về thăm thân nhân : “Con đã đi 20 mấy năm rồi chưa về, con nên về để ông bà nội chết mất thì tiếc lắm”. Minh cũng còn do dự chưa định mua vé máy bay bỗng tình cờ anh vào mục Tìm Bạn Bốn Phương trên mạng lưới chơi. Hình của Lựu nhìn quá “bắt mắt” nên anh liên lạc thử, không ngờ sau ba tháng liên lạc anh bỗng cảm thấy trở về Việt Nam để thăm ông bà là chuyện cần nên quyết định nghe theo lời ba má (?!).
Xe đỗ trước khách sạn Quê Hương, Lựu nắm tay Minh kéo thẳng vào phòng tiếp tân không quên ngoái lại nói với anh Ben :
- Anh đứng chờ em ở đây một tí.
Lựu dắt anh Minh lên lầu, khác với lần trước đi cùng Don, Lựu chủ động ôm chầm lấy Minh khi cánh cửa vừa đóng. Nàng choàng tay qua vai Minh hôn thật say đắm, làm cho Minh đi từ ngạc nhiên, ngẩn ngơ, cho tới không còn biết trời trăng gì, nhắm mắt hưởng thụ.
- Anh Minh! - Lựu chợt thều thào.
- Gì hả? – Minh cũng bắt chước thều thào mặc dù chung quanh chẳng có ai.
- Anh yêu anh quá hà!
- Anh cũng vậy - Anh Minh bất giác chỉ đành nói dóc, chứ anh yêu thân thể phì nhiêu của nàng hơn.
Sau khi nói lời nhớ nhung xong, Lựu chủ động kê miệng ngậm lấy môi của Minh và bắt đầu đẩy lui anh về phía đầu giường rồi bất thần nàng rút miệng trở về nhìn anh trong chốc lát, anh Minh còn đang chưa biết phản ứng như thế nào thì Lựu đưa hai tay lên đẩy thật mạnh vào ngực của anh làm anh phải ngã bật về phía sau nằm ngửa ra giường. Lựu cũng đồng thời nhảy phốc lên giường nằm sấp lên mình của Minh đặt một nụ hôn nóng hổi. Minh còn đang lim dim hưởng thụ cái lưỡi nóng bỏng ngọ ngoẹ trong miệng thì Lựu ngồi dậy cởi từng nút áo trên người Minh ra. Anh bây giờ không biết cảm giác ra sao mà chỉ thấy ảnh thở hì hục. Lựu cũng tự động cởi đồ ra, cái áo nịt ngực reng màu đỏ nhỏ xíu không che đủ bầu vú tròn trịa của Lựu nhô lên, hai tay Lựu tự xoa bóp lấy vú, Minh nhìn lên, hai con ngươi anh dường như nở to hơn gấp năm lần khi nhìn Lựu từ từ cởi áo nịt ngực ra. Bầu vú căn tròn được dịp sổ bung, Lựu đưa áo ngực đun đưa trước mũi Minh khiêu khích, anh đưa mũi lên hít hít, và Lựu đưa tới đưa lui như trêu trọc làm Minh càng tức, vội nhỏm đầu dậy đưa răng cắn chặt vào áo nịt vú. Lựu dúi luôn cả áo nịt ngực đậy mặt của Minh lại. Anh đưa hai tay lên cằm lấy áo nịt ngực còn thơm phức mùi dầu thơm CK. Trong lúc đó, Lựu từ từ đứng lên biểu diễn màn thoát y trước mặt anh. Cái quần xì đỏ reng úp úp mở mở che đám lông đen làm Minh thêm kích thích. Anh ngắm Lựu từ từ kéo xuống quần lót xuống, để lộ rỏ chùm lông đen nhánh. Nàng tuột xuống tới gối thì co chân lên rút một ống ra, rồi một ống nữa, cuối cùng nàng nắm lấy cái quần xì tòn teng đưa qua đưa lại trước mặt Minh, làm cho anh ấp úng chỉ nói được vài lời :
- Em thơm quá, em mặc đồ đẹp quá!.
Lựu chỉ mỉm cười, cái cười quỷ quái. Chỉ mới hồi trưa đây thôi nàng đâu có thơm tho như vậy, nàng cũng đâu có đồ lót reng màu đỏ đẹp đẻ thế (cái nàng đã mặc lúc trước là màu trắng). Những món đồ này do lấy từ nơi của Don, trong lúc anh đang tắm rửa. Nàng tiện tay xịt luôn dầu thơm vào những vùng kín, làm vừa nhanh vừa gọn như mọi chuyện đã tính trước trong lòng bàn tay. Don đâu có ngờ là Lựu đã lấy đi trước bộ đồ lót đỏ của anh mua tận bên Mỹ để đi khoe với Minh, anh cũng đâu có ngờ thùng rác ở phía dưới khách sạn Thống Nhất lại có bộ đồ lót của Lựu ném vào. Minh thì càng ngạc nhiên hơn so với Don, vì Lựu lại thơm mùi nước hoa CK, loại dầu chỉ vừa mới tung ra thị trường cách đây hai ngày thôi. Sự ngạc nhiên đó dẫn Minh lao vào vòng luyến ái như con thiêu thân gặp ánh đèn sáng lao vào chịu chết.
Minh ghì Lựu xuống, một tay anh bóp vú, một tay anh se đầu núm rồi chìa miệng ra bú và liếm. Dưới hai đùi Minh bắt đầu cảm giác dương vật mình chìm sâu vào lỗ thịt êm ái. Minh buông tay ra, ngả đầu hưởng thụ từng centimét của thịt da chui vào âm hộ Lựu. Đồng thời Lựu nhún nhẩy họa lẫn những vũ điệu sàn xê. Ngước đầu lên, Minh trông rõ chùm lông đen sát rạt của Lựu được cắt tỉa gọn gàng. Phải chăng nàng đã chuẩn bị sẵn điều này để tặng cho Minh một cái l... chải chuốt - Minh thầm nghĩ.
Chẳng bao lâu sau, Lựu nhổm dậy, bò hai gối xuống chân giường, nàng chổng mông lên trời ra vẻ thách thức. Minh hứng khởi ngồi phốc lên, nhìn cả l... lông của Lựu chè hẻ ra hai bên, đỏ hồng, thì nuốt nước miếng. Anh vội vục mặt vào bú liếm không ngừng, hả hê, anh ngồi dậy kẹp nách hai đùi Lựu thút dương vật đỏ hỏn mình vào âm đạo Lựu. Nước nhờn tuôn ra từ háng Lựu đã giúp Minh nhanh chóng lướt vào trong. Một tiếng chạm nhau giữa hai mảng thịt, một cứng nhọn, một mềm lủng, Minh bắt đầu hì hụp cho cu chạy hút vào trong. Lựu rên hì hà, hai tay bóp chặt bắp tay Minh, đầu Lựu nhấc cao, nàng đang cảm giác cái sướng chạy rần từ lỗ l... thấm lên khối óc, máu chảy rần rần trong cơ thể trẻ trung của Lựu, mắt nàng mờ hẳn hình ảnh nhấp nhô của Minh. Anh xuất tinh vài giây sau đó vì không kềm chế được cái sướng trào từ hai hòn dái, tinh dịch Minh bắn thẳng vào trong, đặc kẹo, hòa với dâm thủy của Lựu, nhầy nhụa. Minh nhoài người đè sấp lên Lựu thở hổn hển. Anh cảm thấy hơi mệt, cơn buồn ngủ từ đâu ập về, Minh nhắm mắt lim dim...
Tỉnh dậy, Minh thấy mình đang nằm trong căn phòng vắng lặng, trên người không một mảnh vải che thân. Lựu không có ở đó, và tất cả đồ đạc đều không cánh mà bay. Lúc đầu Minh còn tưởng Lựu đổi phòng dọn hết đồ đạc cho anh, nhưng sau đó phát giác ra Lựu đã “một đi không trở lại”. Thế là sạch sành sanh, tất cả đều trống vắng, tật không mang nhưng tiền mất hết, kể cả cái đồng hồ đeo trên tay và sợi dây chuyền vàng 2 chỉ cũng lẳng lặng bỏ đi không từ giã. Don cũng cùng chung kết quả, tuy đồ đạc không mất hết, nhưng cái passport đủ cho anh phải chồng hết tiền mang theo để chuộc lại.
Kinh Bích Lịch Bích Lựu là một người con gái được sinh ra và lớn lên trong cái thời kỳ kinh tế đầy khó khăn tại Việt Nam, một nước vẫn còn bị các cơ quan tài chính quốc tế xếp hạng là một trong những quốc gia nghèo nhất thế giới. Bích Lựu từ nhỏ đã sống trong một gia đình nghèo khó ở cái đất Sóc Trăng. Tuy vậy so sánh với các cô gái cùng trang lứa ở trong xóm thì nàng trội hơn hết về ngoại hình dáng dóc, và nhan sắc. Tánh tình của nàng thì hiền lành dễ thương từ lúc nhỏ, nhưng những lúc gần đây tình hình kinh tế thay đổi, chính quyền có vẻ cởi mở hơn về vấn đề ngoại thương với các nước ngoài, nên cuộc sống của các thanh niên thiếu nữ cũng thay đổi theo lối sống mới. Họ có phần ăn chơi đua đòi hơn trước. Bích Lựu cũng là một người trong thành phần đó, bước vào cái năm 20 tuổi nàng bỗng nhiên đổi tánh ăn chơi, chưng diện và bắt đầu có cái mộng cưới người nước ngoài để có một cuộc sống vật chất “tương đối”. Chính vì thế nàng mới có ý định lên thành phố nơi mà có rất nhiều Việt Kiều về nước. Và Bích Lựu được sự đồng ý của gia đình để lên thành phố học may, nàng mướn một căn phòng nho nhỏ cùng chung với một đứa bạn tên Lệ Liễu. Qua lời khuyến dụ của bè bạn, nàng quyết định giấu gia đình chuyện nàng đi học may để tìm đến văn phòng dịch vụ hôn nhân nhờ đăng giùm nàng một quảng cáo với giá là $100,000 VN. Sau khi được văn phòng dịch vụ phỏng vấn tuyển lựa để xác thực là nàng là có thực không phải là giả thì được đăng lên Web với vài hàng như sau : “Hoàng Triều Bích Lựu, cao 1 m 60, nặng 50 ký, dễ thương, thích xem phim, ca nhạc và đi du lịch. Mong làm quen với tất cả các bạn trai ở nước ngoài, không phân biệt tuổi tác, tôn giáo, nghề nghiệp, dân tộc và thể hình, nếu hợp sẽ tiến tới hôn nhân. Đặc biệt, tận tình hướng dẫn đi du lịch. Xin Lựu lạc về địa chỉ sau : Hoàng T B Lien 1234 đường Trần Văn A, Phường X, Quận Z, TP HCM hoặc điện thơ về htrbl@nvnva1234.com” Bên dưới với vài hàng dịch tiếng Anh : “Cindy Hoang, 5’3”, 110 lbs, cute, love movies, music, and travel. I would like to know all people in the world. Age, religion, occupation, nationality and look are not important. Potential marriage. Travel any time. Address above”
Tấm hình nàng thích nhất mới rửa lại hồi hôm trước được gởi kèm theo. Nàng cố tình lấy tấm hình có vẻ sexy, phô bày phần trên hơi lộ liễu, cầu vai nho nhỏ nghiêng nghiêng về phía trước, bộ ngực vun đầy trắng ngần úp úp mở mở bên dưới lớp áo reng mỏng, miệng cười chúm chím, mắt liếc gợi tình. Chỉ hai ngày sau nàng nhận được khá nhiều email gởi từ khắp các nước với nội dung đại khái “em dễ thương lắm, anh chưa từng gặp em trong đời, chắc bên ngoài em còn đẹp hơn trong ảnh nhiều, em cười có duyên lắm chắc em nói chuyện dễ thương lắm”. Còn một số khác thì không có thành ý, chỉ viết đại khái cho vui như là “em đẹp lắm, sao em không cởi cái áo luôn, để kín kín hở hở anh nhìn thấy khó chịu quá, em ở truồng chụp càng đẹp hơn”. Còn một vài người thì bậy bạ hơn với những lời đại loại như “anh thấy em cũng đẹp đó, làm sao anh mới biết là em có thể tiến tới hôn nhân với anh. Nếu anh về Việt Nam thì em sẽ đi riêng với anh phải không? Em nói thẳng ra đi, giá cả một chuyến đi như vậy là bao nhiêu, chơi không giới hạn phải không? Nếu được thì email lại cho anh nhé”.
Qua nhiều lần thư từ qua lại nàng chỉ chấm có một người tự xưng với nàng là anh Don, 30 tuổi, kỹ sư sống ở tiểu bang Texas, Hoa Kỳ. Anh Don là một người từng trải với nhiều đàn bà ở cái lứa tuổi 30, nên chàng rất rành về tâm lý con gái. Những bức thư anh gởi đi cho Lựu thật là dài và tình cảm “chân thật” làm cho Lựu dù có ăn chơi sành sỏi thì cũng mắc bẩy, nhất là cái bằng Kỹ sư máy Điện Toán đã làm chóa mắt nàng cũng như biết bao cô gái ở Việt Nam ước mơ có được một tấm chồng như anh. Nhưng thực tế thì anh Don sống tại Quận hạt Santa Clara nơi mà phái nam nhiều hơn phái nữ đến gần 4.000 người. Anh Don cũng như biết bao chàng trai khác ở cái đất San Jose này thì khó mà kiếm bạn gái hay kiếm vợ với tình trạng trai thừa gái thiếu. Vì thế mà ngày ngày sau khi đi làm công cật lực thì anh Don chỉ có biết vào trong các quán cafe ngồi uống một mình và đốt thuốc liên tục, lim dim đôi mắt mơ được làm bạn với các nữ ca sĩ đẹp như mộng trên màn hình video. Nhưng anh Don thừa hiểu rằng những giấc mơ đó thì cũng sẽ mãi mãi là giấc mơ mà thôi. Và thế là anh Don quyết định giành dụm mốt tiền và ngày nghỉ phép để về Việt Nam một chuyến. Trước khi đi, anh quyết định email cho Lựu vài hàng để làm tin :
Lựu Thương,
Từ ngày quen biết em đến nay cũng được nửa năm rồi, anh thấy càng ngày càng thương em hơn. Em thì cứ nằn nặc đòi là anh phải về thăm em, anh cũng đã hứa nhiều rồi về chuyện đó nhưng chưa làm được. Hôm nay ngồi trong quán cafe, anh cảm thấy nhớ em da diết nên anh đã quyết định bỏ hết công việc kỹ sư còn dang dở của anh để về thăm em một chuyến. Anh đã mua vé máy bay rồi, ngày mai anh sẽ đi, ngày mốt là ngày 5 tháng 2 thì anh sẽ đáp xuống phi trường Tân Sơn Nhất lúc 12 giờ trưa. Nếu em có rảnh thì ra rước anh, còn không thì anh đi tắc xi mướn khách sạn trước rồi liên lạc với em sau cũng được.
Anh Don của em,
Tái bút : em có nhờ anh mua quà gì cho em thì em điện thơ qua gắp cho anh.
Anh Don bước xuống phi trường Tân Sơn Nhất mắt ngó quanh, anh thấy bồi hồi xúc động nhớ tới 10 năm qua cũng tại phi trường này anh bước chân ra đi. “Đã 10 năm rồi, lẹ thiệt” – anh lẩm bẩm trong miệng rồi bước qua khu lấy hành lý. Túi hành lý của anh bị một tên hải quan mở tung ra, bên trong hai túi sách toàn là quần zin, quần áo lót và dầu thơm của đàn bà mà anh đã theo lời của Lựu mà mua về.
- Mang chi nhiều vậy, định bán hả – Tên hải quan nói to vừa đủ nghe.
- Không, mua tặng thôi, anh cằm 5 đồng này uống cafe - Anh trả lời rồi dúi vào tay hắn. Hắn chụp lẹ như sợ ai sẽ trông thấy, rồi cho anh qua.
Anh bước ra ngoài sân bay với một cảm giác khác lạ ngỡ ngàng. Tiếng ồn ào của các anh chàng tắc-xi rao in ỏi, tiếng xe, tiếng còi, tiếng ồn ào khắp nơi. Anh còn đang hoang mang sợ mất đồ, nên hai tay cứ kè kè hai cái va-li lầm lũi bước.
- Anh đi tắc xi, anh... đi... không? - Vài ba đứa tắc xi lên tiếng chào gọi.
- Tôi có thân nhân tới rước mấy anh khỏi... - Anh trả lời rồi ngó quanh như là đang kiếm thân nhân nhưng thực sự anh đâu có ai rước, tất cả thân nhân của anh đều đã định cư ở Mỹ hết rồi.
Mấy anh chàng tắc-xi vẫn cứ bám riết lấy anh không buông, dường như họ không tin vào lời nói của anh vậy. Anh còn đang lúng túng chưa biết tính sao thì bỗng anh nghe có ai khều phía sau lưng của anh :
- Có phải là anh Don - Giọng nho nhỏ dễ thương của một người con gái.
Anh Don quay người lại bắt gặp trước mặt anh là một người con gái không mấy gì sắc xảo lắm nhưng rất có duyên.
- Em có phải là Lựu không? - Anh hỏi.
- Em nè, anh khỏe không?!
Lúc này thấy Lựu xuất hiện hai, ba anh chàng tắc-xi bỗng nhiên lùi lại, đi tìm mối khác, nhường chỗ cho Lựu bước tới. Lựu đưa tay đẩy tiếp hai cái va-li cho anh Don lên xe kéo, cả hai vừa đi vừa nói chuyện rôm rã. Lựu có phần lanh lẹ hơn anh Don nên nói năng chí choé, anh Don vì đi đường xa mệt mỏi nên chị ậm ừ và gật đầu, chốc chốc anh nhìn Lựu một cách chăm chú. Anh thấy Lựu tướng cao ráo, tuy nhan sắc không đẹp như trong hình, nhưng dáng vóc thì nảy nở bất giác làm anh phải buột miệng lên tiếng hỏi :
- Em có tập thể dục không sao nhìn em có vẻ thể thao...?
- Ít khi lắm, sao anh hỏi vậy - Lựu nheo mắt như đọc trong ý nghĩ của Don rồi trả lời.
- À anh thấy em dáng dấp như model... như người mẫu nên mới hỏi vậy thôi.
Cả hai vừa nói vừa đi, Lựu đưa tay chỉ về hướng một chiếc “xe mười hai chỗ ngồi” chắc đã đậu ở đó từ lâu rồi. Anh tài xế thấy Lựu cùng một thanh niên đang đi tới thì lon ton chạy ra.
- Chào anh - Anh tài xế nói rồi đưa tay ra bóc cái va-li lên vai ra vẻ sốt sắn lắm.
- Đó là anh Ben, em quen với ảnh, có nhờ ảnh ra rước anh đó - Lựu trả lời một cách nhí nhãnh, gọn hơ.
Bước lên xe, Lựu tự nhiên nắm tay của anh kéo vào lòng nàng như là đã thân thuộc lắm rồi. Anh Don cũng chẳng mắc cỡ gì bèn để tay hờ hững trên đùi nàng một cách “vô tư”. Anh cảm giác được làn da mát rượi toát ra từ đùi của Lựu, cái váy ngắn cũn cỡn màu đen kia như bức bình phong làm nổi lên cái đùi trắng hếu của nàng. Mồ hôi của Don đổ ra đầy cả trán vì không quen thuộc với cái khí hậu nhiệt đới này. Lựu chìa cái khăn lên lau trán cho anh Don một cách dịu dàng, dịu dàng nói :
- Coi nè, đổ mồ hôi đầy cả trán, tội chưa - Lựu nói.
Don bỗng thấy thân thiện và gần gũi với nàng hơn qua lời nói ân cần đó. Anh choàng tay qua ôm Lựu sát vào mình. Mùi hơi của da thịt hăng hắc của con gái bên xứ Việt tuy không thơm tho như các cô bán cafe bên xứ Mỹ này nhưng cũng làm cho anh cảm thấy thích thích.
Chiếc xe đỗ xuống khách sạn Thống Nhất, anh Don bước ra xe và nhìn quanh. Bây giờ anh mới thật sự được nhìn cảnh chung quanh vì suốt dọc đường anh chỉ lo để ý tới cặp đùi của Lựu mà quên bẵng.
Sau khi check-in một phòng, Don và Lựu được sự hướng dẫn của nhân viên tiếp tân đưa lên tầng 13 của khách sạn. Anh nhân viên tiếp tân sau khi chỉ dẫn sử dụng các vật dụng trong phòng rồi bước ra ngoài, Lựu đóng cánh cửa lại không quên gài chốt rồi quay lại nhìn anh Don cười mỉm ý nhị. Nàng bước tới hai bước đứng trước mặt Don đưa cặp mắt đắm đuối giả tạo lên nhìn anh. Anh cũng đáp lại cái nhìn đó bằng một cái vói tay, kéo ghì Lựu vào lòng ôm thật chặt. Lựu chủ động hôn lên miệng của anh một cách thành thạo. Lưỡi nàng mềm mại uốn qua uốn lại làm Don hai mắt lim dim hưởng thụ. “Công nhận con gái thời nay thiệt là bạo dạn” - Anh chỉ nghĩ thầm vậy rồi đưa hai tay lần xuống mông Lựu xoa bóp. Lựu đứng im mặc tình anh thao tác. Don lại nghĩ thầm : “Mình bóp đít của nó mà nó không phản ứng gì, chắc con nhỏ này không có còn trinh như mình nghĩ”. Nhưng anh mặc kệ chuyện trinh tiết làm gì vào thời buổi này, đã lỡ tới đây thì tới luôn chớ, ngại ngùng gì!. Nghĩ đoạn, Don bắt đầu xoa bóp hai bờ mông vun cao, thịt hai bên cũng run rinh theo nhịp bóp của anh. Anh vén cái váy của Lựu cao lên, đưa tay trái ra nắm hờ lấy vạt, rồi tay phải anh lòn vào trong để cảm giác cái da thịt mát rượi ngay cái nai bụng. Cùng lúc đó anh kéo sát người Lựu vào thân người của anh cho dương vật đang căng cứng cạ sát vào chiếc váy ngắn của Lựu, anh đưa cái lưỡi liếm láp khắp quanh cổ của Lựu như thèm khát đã lâu. Có lẽ mồ hôi ra trên cổ của Lựu mằn mặn làm cho anh liếm được vài lần thì không còn liếm nữa mà trở lên hôn ngay miệng. Anh tiếp tục cho bàn tay bay nhảy khắp hai bờ mông của Lựu, tay phải của anh vòng ra phía trước, lên vùng bụng, anh kéo cái vạt áo trắng nằm ngay ngắn trong cái váy đen của Lựu ra rồi đưa tay lần lên để sờ mó tứ tung, tay trái của anh rà ra phía sau lưng để tìm cái khoen áo nịt ngực. Chẳng bao lâu thì anh đã mở được cái khoen đó, tay phải anh rút cái áo nịt ngực xuống được một tấc, rồi anh đưa tay lên cảm giác cái bầu vú mát lạnh của con gái mới lớn. Bàn tay trái của anh cũng lòn ra phía trước để tìm bầu vú còn lại để xoa nắn. Lựu bắt đầu xuýt xoa, hơi thở phát ra nhanh hơn trước. Don chợt thấy hứng tình vô cùng, hai tay của anh nắm kéo cao cái vạt áo lên để lộ hai bầu vú trắng nõn nà đầy nhựa sống và đưa miệng xuống nút lấy nút để cái núm vú đỏ nhỏ xíu bên phải. Anh bú liếm một cách say sưa, nước miếng của anh trào ra từ mép môi làm ướt cả bầu vú Lựu. Đồng thời, anh hạ cánh tay phải xuống tự cởi dây nịt ra và mở phẹt-ba-tuya xuống, cái quần dài của anh tuột xuống ngang đùi, anh lắc lư cái mông cho cái quần theo sức hút của trái đất rất hẳn xuống bên dưới. Lựu đang mải mê hưởng thụ những cảm giác đê mê ngay đầu vú bên phải nên đâu có để ý phía dưới của Don có một vật gì đang đội cái quần lót lên cao. Hai bàn tay của Lựu cứ cà cà lên cái đầu húi cua của Don. Anh bất chợt nghiêng đầu qua trái để nút đầu vú bên kia, anh liếm láp quanh đầu núm, cảm giác một sự trống trải ngay đầu lưỡi, vội đưa mắt nhìn xuống. Anh ngạc nhiên quá vì bầu vú trái của Lựu không có cái núm nên ngẩn ngơ ngó nhìn trong giây lát. Lựu như đoán được biết được chuyện gì nên đưa tay phải lên bịn lấy ngực, còn tay trái thì đẩy Don ra một chút.
- Thôi anh Don vô tắm rửa đi, để đồ đạc ở đây em dọn cho, quần áo dơ của anh thay xong thì quăng ra ngoài này để em xếp cho.
- OK - Anh Don nói nhỏ có vẻ gượng ép xong thì tới bên va-li lấy quần áo đi tắm.
Don bước vào nhà tắm xã nước thật mạnh để trôi đi hết mồ hôi trên người, đầu óc vẫn miên man tới nhũ hoa của Lựu không có chiếc núm. Mười mấy tiếng trên máy bay làm cho anh cảm thấy mình mẩy hôi hám, rã rời. Anh lấy cục xà bông chà khắp thân thể, tắm thật kỹ cái của quý của anh, hai tay anh sát xà bông lên nó rồi anh vuốt lên vuốt xuống theo chiều dài của dương vật làm cho bọt xà bông nổi phòng lên che lấp bộ lông rậm rì. Anh vẫn còn nghĩ tới cái bầu vú của Lựu lúc nãy đây, và thấy nứng vô cùng, liền đưa tay sục nhẹ nhẹ nơi đầu khất, nước xà bông trơn trơn làm cho anh thấy dễ chịu. Trong tư tưởng của anh vẫn không cam lòng về chuyện vừa rồi, đáng lẽ anh đã đè được Lựu ra giường làm một cú rồi, ai biểu anh tò mò cứ lo nhìn cái bầu vú trái của Lựu làm chi để cho Lựu ngượng ngùng mất hứng... Thủ dâm xong, anh tắt nước, lau sơ thân người rồi định mở cửa bước ra phân trần chuyện vừa rồi và cũng định thực hiện cái ý định đè Lựu ra giường. Bỗng bên ngoài Lựu lên tiếng :
- Anh Don, em về trước nha, anh tắm rửa xong nằm nghỉ đi. Em đi đây một chút chuyện rồi chiều tối em sẽ trở lại.
Don chỉ kịp “ờ” lên một tiếng thì tiếng cửa trước đóng “ầm” lại. Anh lại lật đật bước trở vào bồn tắm mở nước nóng xã hơi, mà trong lòng tiếc hùi hụi. Năm phút sau anh tận hưởng thêm một dòng nước sền sệt nóng hổi phuột vào lòng bàn tay của anh. Anh lim dim đôi mắt, rồi đưa tay lên liếm hết chất nhờn đó!
Lựu bước ra cửa khách sạn với bộ đồ được chỉnh lại ngay ngắn. Nàng ngoắc tay ra hiệu cho anh Ben trờ xe tới. Xe của anh Ben bon bon nhắm theo đường 3 tháng 2 chạy thẳng.
- Còn một đứa nữa hả, mấy giờ tới, đi gấp được không? – Anh Ben lên tiếng hỏi Lựu.
- 5 giờ chiều, ảnh là Việt Kiều bên Úc, tên Minh, 27 tuổi - Lựu trả lời, ngưng một lát rồi nói tiếp - Trẻ hơn...
Chiều đó. Cũng như Don, Minh bước xuống phi trường ngơ ngơ ngáo ngáo bị mấy anh chàng tắc-xi bu quanh nên tỏ ra lúng túng. Xe của anh Ben lúc đó cũng vừa trờ tới. Lựu thấy đám đông đang bu quanh một anh chàng thanh niên mặt trắng trông có vẻ khờ khạo, nên vội vàng mở cửa xe chạy tới.
- Anh có phải anh Minh không? Xin lỗi anh, em tới trễ vì bận đưa ba em đi bác sĩ –Lựu ra vẻ hối lỗi, thành khẩn giải thích.
- Không sao đâu? - Minh trả lời cụt lủn mắt nhìn sơ trên thân thể nở nang của Lựu.
- Anh Minh, anh có chuyện gì không, bộ anh không khỏe hả, sao mọi người bu ở đây nhiều quá vậy - Lựu vừa nói vừa xách tay Minh tách ra khỏi đám đông.
- Anh vừa bước ra đây lớ ngớ tìm em thì bị một thằng chạy xe ngang giật phăng cái đồng hồ trên tay của anh.
- Trời, anh có sao không? - Lựu ra vẻ quan tâm - Em có dặn trong email với anh rồi, cẩn thận mờ.
- Anh không sao, hơi bị trầy tay chút xíu thôi.
- Đâu đưa đây cho em coi... trời ơi sao dữ vậy nè - Lựu giả vờ hoảng hốt, chu đáo.
Sau khi lo vết trầy của Minh xong, cả hai dắt tay ra xe, vừa đi vừa truyện trò qua lại ra vẻ thân thiết như đôi tình nhân thắm thiết. Xe của anh Ben đâu đó chờ sẵn rè rè tới trước mặt hai người. Minh bước lên xe mặc tình cho Lựu luyến thoáng nói không ngừng. Anh vẫn còn chưa hoàn hồn vì cái vụ giựt đồ vừa rồi. Kể cũng lạ, anh đâu có định về Việt Nam chơi đâu chỉ vì ba má anh cứ thuyết phục anh phải về thăm thân nhân : “Con đã đi 20 mấy năm rồi chưa về, con nên về để ông bà nội chết mất thì tiếc lắm”. Minh cũng còn do dự chưa định mua vé máy bay bỗng tình cờ anh vào mục Tìm Bạn Bốn Phương trên mạng lưới chơi. Hình của Lựu nhìn quá “bắt mắt” nên anh liên lạc thử, không ngờ sau ba tháng liên lạc anh bỗng cảm thấy trở về Việt Nam để thăm ông bà là chuyện cần nên quyết định nghe theo lời ba má (?!).
Xe đỗ trước khách sạn Quê Hương, Lựu nắm tay Minh kéo thẳng vào phòng tiếp tân không quên ngoái lại nói với anh Ben :
- Anh đứng chờ em ở đây một tí.
Lựu dắt anh Minh lên lầu, khác với lần trước đi cùng Don, Lựu chủ động ôm chầm lấy Minh khi cánh cửa vừa đóng. Nàng choàng tay qua vai Minh hôn thật say đắm, làm cho Minh đi từ ngạc nhiên, ngẩn ngơ, cho tới không còn biết trời trăng gì, nhắm mắt hưởng thụ.
- Anh Minh! - Lựu chợt thều thào.
- Gì hả? – Minh cũng bắt chước thều thào mặc dù chung quanh chẳng có ai.
- Anh yêu anh quá hà!
- Anh cũng vậy - Anh Minh bất giác chỉ đành nói dóc, chứ anh yêu thân thể phì nhiêu của nàng hơn.
Sau khi nói lời nhớ nhung xong, Lựu chủ động kê miệng ngậm lấy môi của Minh và bắt đầu đẩy lui anh về phía đầu giường rồi bất thần nàng rút miệng trở về nhìn anh trong chốc lát, anh Minh còn đang chưa biết phản ứng như thế nào thì Lựu đưa hai tay lên đẩy thật mạnh vào ngực của anh làm anh phải ngã bật về phía sau nằm ngửa ra giường. Lựu cũng đồng thời nhảy phốc lên giường nằm sấp lên mình của Minh đặt một nụ hôn nóng hổi. Minh còn đang lim dim hưởng thụ cái lưỡi nóng bỏng ngọ ngoẹ trong miệng thì Lựu ngồi dậy cởi từng nút áo trên người Minh ra. Anh bây giờ không biết cảm giác ra sao mà chỉ thấy ảnh thở hì hục. Lựu cũng tự động cởi đồ ra, cái áo nịt ngực reng màu đỏ nhỏ xíu không che đủ bầu vú tròn trịa của Lựu nhô lên, hai tay Lựu tự xoa bóp lấy vú, Minh nhìn lên, hai con ngươi anh dường như nở to hơn gấp năm lần khi nhìn Lựu từ từ cởi áo nịt ngực ra. Bầu vú căn tròn được dịp sổ bung, Lựu đưa áo ngực đun đưa trước mũi Minh khiêu khích, anh đưa mũi lên hít hít, và Lựu đưa tới đưa lui như trêu trọc làm Minh càng tức, vội nhỏm đầu dậy đưa răng cắn chặt vào áo nịt vú. Lựu dúi luôn cả áo nịt ngực đậy mặt của Minh lại. Anh đưa hai tay lên cằm lấy áo nịt ngực còn thơm phức mùi dầu thơm CK. Trong lúc đó, Lựu từ từ đứng lên biểu diễn màn thoát y trước mặt anh. Cái quần xì đỏ reng úp úp mở mở che đám lông đen làm Minh thêm kích thích. Anh ngắm Lựu từ từ kéo xuống quần lót xuống, để lộ rỏ chùm lông đen nhánh. Nàng tuột xuống tới gối thì co chân lên rút một ống ra, rồi một ống nữa, cuối cùng nàng nắm lấy cái quần xì tòn teng đưa qua đưa lại trước mặt Minh, làm cho anh ấp úng chỉ nói được vài lời :
- Em thơm quá, em mặc đồ đẹp quá!.
Lựu chỉ mỉm cười, cái cười quỷ quái. Chỉ mới hồi trưa đây thôi nàng đâu có thơm tho như vậy, nàng cũng đâu có đồ lót reng màu đỏ đẹp đẻ thế (cái nàng đã mặc lúc trước là màu trắng). Những món đồ này do lấy từ nơi của Don, trong lúc anh đang tắm rửa. Nàng tiện tay xịt luôn dầu thơm vào những vùng kín, làm vừa nhanh vừa gọn như mọi chuyện đã tính trước trong lòng bàn tay. Don đâu có ngờ là Lựu đã lấy đi trước bộ đồ lót đỏ của anh mua tận bên Mỹ để đi khoe với Minh, anh cũng đâu có ngờ thùng rác ở phía dưới khách sạn Thống Nhất lại có bộ đồ lót của Lựu ném vào. Minh thì càng ngạc nhiên hơn so với Don, vì Lựu lại thơm mùi nước hoa CK, loại dầu chỉ vừa mới tung ra thị trường cách đây hai ngày thôi. Sự ngạc nhiên đó dẫn Minh lao vào vòng luyến ái như con thiêu thân gặp ánh đèn sáng lao vào chịu chết.
Minh ghì Lựu xuống, một tay anh bóp vú, một tay anh se đầu núm rồi chìa miệng ra bú và liếm. Dưới hai đùi Minh bắt đầu cảm giác dương vật mình chìm sâu vào lỗ thịt êm ái. Minh buông tay ra, ngả đầu hưởng thụ từng centimét của thịt da chui vào âm hộ Lựu. Đồng thời Lựu nhún nhẩy họa lẫn những vũ điệu sàn xê. Ngước đầu lên, Minh trông rõ chùm lông đen sát rạt của Lựu được cắt tỉa gọn gàng. Phải chăng nàng đã chuẩn bị sẵn điều này để tặng cho Minh một cái l... chải chuốt - Minh thầm nghĩ.
Chẳng bao lâu sau, Lựu nhổm dậy, bò hai gối xuống chân giường, nàng chổng mông lên trời ra vẻ thách thức. Minh hứng khởi ngồi phốc lên, nhìn cả l... lông của Lựu chè hẻ ra hai bên, đỏ hồng, thì nuốt nước miếng. Anh vội vục mặt vào bú liếm không ngừng, hả hê, anh ngồi dậy kẹp nách hai đùi Lựu thút dương vật đỏ hỏn mình vào âm đạo Lựu. Nước nhờn tuôn ra từ háng Lựu đã giúp Minh nhanh chóng lướt vào trong. Một tiếng chạm nhau giữa hai mảng thịt, một cứng nhọn, một mềm lủng, Minh bắt đầu hì hụp cho cu chạy hút vào trong. Lựu rên hì hà, hai tay bóp chặt bắp tay Minh, đầu Lựu nhấc cao, nàng đang cảm giác cái sướng chạy rần từ lỗ l... thấm lên khối óc, máu chảy rần rần trong cơ thể trẻ trung của Lựu, mắt nàng mờ hẳn hình ảnh nhấp nhô của Minh. Anh xuất tinh vài giây sau đó vì không kềm chế được cái sướng trào từ hai hòn dái, tinh dịch Minh bắn thẳng vào trong, đặc kẹo, hòa với dâm thủy của Lựu, nhầy nhụa. Minh nhoài người đè sấp lên Lựu thở hổn hển. Anh cảm thấy hơi mệt, cơn buồn ngủ từ đâu ập về, Minh nhắm mắt lim dim...
Tỉnh dậy, Minh thấy mình đang nằm trong căn phòng vắng lặng, trên người không một mảnh vải che thân. Lựu không có ở đó, và tất cả đồ đạc đều không cánh mà bay. Lúc đầu Minh còn tưởng Lựu đổi phòng dọn hết đồ đạc cho anh, nhưng sau đó phát giác ra Lựu đã “một đi không trở lại”. Thế là sạch sành sanh, tất cả đều trống vắng, tật không mang nhưng tiền mất hết, kể cả cái đồng hồ đeo trên tay và sợi dây chuyền vàng 2 chỉ cũng lẳng lặng bỏ đi không từ giã. Don cũng cùng chung kết quả, tuy đồ đạc không mất hết, nhưng cái passport đủ cho anh phải chồng hết tiền mang theo để chuộc lại.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét