- Timmy, em đã chuẩn bị xong chưa?
- Rồi anh ơi!
Tôi nói bằng cái giọng háo hức của mọi ngày, rồi kéo chăn tủ kín ngực, chỉ chừa cái đầu ra khỏi. Anh Dan vuốt vuốt lại cái áo ngủ cho thật thẳng. Anh ngồi xuống đất sát cạnh giường tôi, và bằng cái giọng trầm ấm đều đều, anh bắt đầu kể cho tôi nghe câu chuyện Hoàng Tử Bé.
“Hoàng tử bé bắt đầu chuyến hành trình qua các vì sao của mình. Cậu bé ghé ngang qua một nơi có tên là trái đất...”
Tôi còn nhớ rõ, năm đó tôi vừa tròn 12 tuổi. Bố và mẹ qua đời trước đó một năm trong một tai nạn máy bay. Ông chú thân thiết và tốt bụng của chúng tôi bỗng nhiên trở thành một người xấu. Ông ta chiếm hết nhà cửa, tài sản, đồn điền, khách sạn; đẩy anh em chúng tôi đến cái vùng cằn cỗi này.
Chúng tôi ở trong căn nhà duy nhất còn sót lạ không bị chiếm của gia đình. Một căn nhà nhỏ, nằm nem nép bên sườn đồi mỗi buổi sáng đầy sương phủ. Nó là món quà sinh nhật của bố mẹ dành cho anh Dan năm anh tròn 18 tuổi. Bây giờ, khi bố mẹ chết đi, anh em tôi dọn về sống ở đó.
Tôi không khóc nhiều và buồn nhiều vì cái chết của bố mẹ cũng như việc mất hết những người hầu chăm sóc. Tôi không hề nhớ đến những khu vườn, những cái xích đu, cái hồ bơi to hay những con robot mắc tiền. Cái duy nhất còn vươn vãi trong tâm trí tôi là việc hằng đêm, hoặc bố, hoặc mẹ, nhẹ nhàng đến bên giường tôi và kể cho tôi nghe về những câu chuyện. Nó nhanh chóng đưa tôi vào giấc ngủ.
Bây giờ thì anh Dan thay bố mẹ làm việc đó.
Cho đến tận khi trưởng thành và hiểu biết mọi việc, tôi mới ý thức được rằng, anh Dan đã vất vả rất nhiều để cố gắng nuôi tôi thay bố mẹ. Cái vùng đồi núi khô cằn đó, tuy rộng bạt ngàn nhưng không thể để thứ gì vươn lên và sống sót, ngoài những cây hoa ban dại cao ngút đầu người và mỗi độ xuân về nở hoa trắng xoá. Anh Dan tự động đi tìm những người ngày xưa bố mẹ đã giúp đỡ, mượn họ vài đồng bạc để mua những thứ cần thiết, xây dựng một khoảng đồi thành nơi trồng những cành lan đất. Những bông hoa đủ màu đủ sắc nuôi chúng tôi lớn lên theo ngày tháng.
Mỗi buổi sáng, Dan đánh thức tôi dậy bằng một cái hôn vào má. Hai đứa con trai chúng tôi lẽo đẽo làm bếp, ăn sáng, rồi anh đạp xe đưa tôi đến trường. Đường đồi dốc và nguy hiểm, nhưng tôi cứ đứng lên ở yên sau và vươn hai tay ra trước gió. Tôi có cảm giác là mình được bay trong gió.
Anh Dan không biết nhiều câu chuyện. Kể từ ngày bố mẹ qua đời, anh chỉ kể cho tôi nghe quanh quẩn những tình yêu thần kì của nàng tiên cá, của nàng bạch tuyết hay cô bé lọ lem. Khi tôi đã bắt đầu chán ngấy lên và kể cướp lời anh những diễn biến của truyện, Dan tỏ ra lúng túng. Anh vào thị trấn, tìm mua những quyển sách kể truyện, cố học thuộc lòng và rồi mỗi tối kể lại cho tôi nghe.
Năm 15 tuổi, tôi bị quai bị. Cổ họng tôi sưng to và đau rát, lúc nào tôi cũng sốt cao, miệng thì khô và khát nước. Lúc đó cũng là mùa đông. Tuyết rơi nhiều và đặc kín đường đi. Những cây lan chết rũ trong vườn và cuộc sống trở nên khó khăn. Anh phải lội bộ trong tuyết ngập sâu cả ống chân để đi mời bác sĩ cho tôi. Lúc tôi khỏi bệnh thì anh Dan ngã gục xuống giường. Tuyết tan, nắng lên, xuân ngập tràn nhưng anh Dan không khoẻ được. Tôi nghỉ học và thay anh lo lắng việc gia đình.
Lúc đã có thể làm việc lại, anh Dan bắt tôi đi học tiếp. Nhưng tôi không muốn. Anh bảo tôi phải lo học để sau này có được một cô gái yêu thương và chịu kết hônvới mình. Tôi còn nhớ, khi tôi bảo sẽ sống cùng anh suốt đời, Dan bối rối quay mặt đi và tránh.
Suốt ngày tôi và anh bó mình ở trang trại. Đến ngày thứ bảy, khi anh đi sang các vùng khác để giao cây trồng, tôi đi vào thị trấn bằng chiếc xe đạp con con và cùng chơi với lũ bạn. Bọn chúng gọi tôi là Hiệp sĩ vì ngoại hình to cao, đẹp đẽ và vạm vỡ của tôi. Tuy nhiên, khi vào trong phòng thay đồ ở hồ bơi, bọn con trai rất ngạc nhiên khi thấy tôi chưa có một cọng lông nào.
- Tớ không biết. Tớ không quan tâm lắm. Việc tớ có mọc lông hay không thì có gì quan trọng?
Daniel rú lên và nhìn tôi kinh ngạc. Nó nghĩ tôi là người từ trên trời rơi xuống.
- Cậu không biết à? Khi cậu có lông ở háng, cậu sẽ bắt đầu trở thành đàn ông. Cậu sẽ bắt đầu trưởng thành.
- Thế thì sao?
- Trời ạ. Điều đó thiêng liêng và vĩ đại lắm. Khó mà diễn tả được. Tóm lại là khi đó chúng ta bắt đầu thành người lớn.
Tôi khẽ liếc nhìn sang ba thằng bạn. Bọn chúng đều mọc lông ở phía trên gốc dương vật của mình, Thằng Daniel có những cọng màu vàng nhợt, lún phún và xoăn xoăn. Thằng Tom thì đen và rậm rạp. Nó là đứa cao nhất trong ba đứa còn tiếng nói của nó thì đã hết ồm oàm từ năm ngoái. Thằng Dave là đứa lùn và nhỏ con nhất đám, nhưng cũng đã có vài cọng lông. Tuy nhiên, dương vật của bọn chúng xem ra đều nhỏ hơn tôi.
Thế ra bọn chúng đều dần thành người lớn. Chỉ còn tôi là con nít.
Dave nhìn cặc tôi thêm một hồi, rồi nó nói lí nhí :
- Trông cái của cậu gọn và đẹp nhỉ.
Daniel rụt rè hỏi :
- Thế cậu có thấy cái... ờ... lông của anh Dan cậu chưa?
- Chưa. Tớ chưa thấy bao giờ. Nhưng tớ nghĩ chắc là anh ấy có lông mà. Anh ấy đã 21 tuổi. Anh ấy đã là người lớn rồi.
- Này - Thằng Tom chen vào - tớ nghe hai anh tớ nói với nhau là anh Dan của cậu không bình thường.
- Thế nào là không bình thường?
- Tớ không biết. Nhưng anh tớ nói anh cậu không quen với con gái bao giờ. Tớ nghĩ là anh ấy không thích con gái thì phải. Mà đàn ông ai không thích con gái thì không phải là bình thường. Tuy nhiên cậu cứ yên tâm. Mấy anh tớ có vẻ thích anh cậu lắm. Và họ cũng chẳng có vẻ gì là thích con gái cả. Tớ nghĩ bọn họ cũng chẳng bình thường.
- Nhảm. Chẳng qua thì anh tớ quá bận rộn nên không có thời gian tìm kiếm bạn trai đó thôi.
Buổi tối, anh Dan nấu cho tôi món súp trứng cá. Trông anh có vẻ vui đến cực độ. Tôi nhìn anh chằm chằm và anh khẽ lấy tay quệt lên má mình.
- Có cái gì dính trên má anh sao?
- Không có. Mặt anh mịn màn và sạch lắm.
- Vậy thì sao em nhìn chằm chằm vào anh thế?
- Hừm... trông anh đâu có không bình thường?
Dan trợn mắt lên. Anh nhìn tôi thảng thốt :
- Em... không... không bình thường... ý em là... là gì????
- Ờ thằng Tom nói đàn ông không thích quen với phụ nữ là người không bình thường. Anh thì không quen với phụ nữ thật, nhưng anh đâu có không bình thường đâu nhỉ?
- Ôi trời! Timmy, em nói năng thế à?
Anh Dan trợn mắt thêm một lần nữa và tôi im bặt. Tôi cúi đầu xuống và ăn hết món súp. Lúc tôi định đứng dậy dẹp dĩa thì anh Dan bắt đầu nói.
- Timmy này, anh xin lỗi. Thời gian qua anh chưa chú ý nhiều đến em. Có lẽ em đã bắt đầu lớn, bắt đầu tò mò về mọi thứ xung quanh. Anh có trách nhiệm phải hướng dẫn cho em nhưng anh không làm tốt việc này. Lẽ ra em còn phải ở trường học. Các giáo viên sẽ dạy em nhiều hơn.
Tôi cố làm ra vẻ hiểu biết. Tôi hít một hơi và nói một tràng :
- Xời, ý anh muốn nói đến chuyện mọc lông chứ gì? Em chưa có mọc. Mấy đứa bạn em thì mọc hết rồi, nhưng tụi nó cũng khen là cặc em nhìn đẹp và sạch sẽ. Em nghĩ vậy là tốt.
- Timmy... em... em khoả thân trước mặt bọn chúng à?
- Uhm... thì có sao đâu? Chúng là bạn của em từ lúc chúng ta dọn về mà.
- Thế em có thấy cặc bọn chúng không?
- Có. Tất nhiên. Chúng em ở trong phòng thay đồ chung mà.
- Thế... ờ... anh muốn nói là... em có thấy cặc chúng cương không?
Tôi hơi ngẫm nghĩ một tí. Quả thật tôi không để ý lắm đến điều đó. Nhưng tôi còn nhớ rõ là, cặc của cả ba tên đều hơi nhổng lên phía trước.
Thế là tôi gật đầu.
Anh Dan hít một hơi.
- Còn em? Em có cương không?
- Tất nhiên là không? Em chỉ thường cương cứng cu khi vừa ngủ dậy. Lúc đó em hay mắc tè.
Anh Dan đứng dậy. Anh và tôi cùng đi tới bồn rửa bát. Chúng tôi rửa đống dĩa để từ hôm qua đến giờ. Trông anh có vẻ ngập ngừng pha chút lưỡng lự. Chúng tôi hoàn toàn im lặng.
Tối đó, anh Dan từ chối không kể chuyện cho tôi. Anh đưa tôi quyển sách Tám Vạn Dặm Dưới Đáy Biển và bảo tôi tự đọc tiếp một mình. Tôi không thích cho lắm cái việc thay đổi thói quen suốt bốn năm nay giữa Dan và tôi. Nhưng rồi tôi đồng ý. Tôi đọc tiếp chương tám, được vài trang thì tôi mắt tôi díp lại. Tôi chìm vào giấc ngủ ngay lập tức.
Một cách kì lạ. Buổi trưa hôm sau, lúc tôi đi tắm rửa, tôi phát hiện ra có một lớp lông măng, nhỏ và mịn màn, mọc phía trên bẹn của tôi. Nó có màu vàng nhạt, hệt như màu tóc, màu lông mày và mày lông tay chân của tôi. Tôi thấy hồi hộp và bối rối quá chừng. Như vậy tôi đã là người lớn.
Tôi muốn báo cho anh Dan nghe cái tin ấy. Nhưng rồi tôi không mở lời được. Tôi thấy xấu hổ không biết nên nói như thế nào. Những cọng lông mọc dài ra theo sự im lặng của tôi. Sau hai tháng, tôi quyết định nói cho Daniel. Nó là đứa có vẻ hiểu biết nhiều nhất trong bọn.
Tôi bơi quanh hồ bốn vòng. Lúc thằng Tom và Dave tranh nhau bơi đua, tôi ngoắc thằng Daniel và ra hiệu cho nó lại gần.
- Này... tớ có tin quan trọng... tớ đã mọc lông. Tớ đã là người lớn.
Thằng Daniel cười sặc sụa. Tôi ngỡ ngàng nhưng rồi bắt đầu thấy xấu hổ. Tôi lấy tay và nhấn đầu nó xuống nước.
Lúc nó ngoi lên, nó vẫn còn tiếp tục cười.
- Có gì mà cậu cười gớm thế?
- Thiệt là... chuyện mọc là chuyện thường tình. Cho đến khi nào cậu xuất tinh kìa, cậu mới là người lớn thực sự.
Tôi thấy lùng bùng lỗ tai. Tôi tính hỏi nó xuất tinh là gì thì nó tiếp tục.
- Thế cậu xuất tinh chưa?
Tôi định ậm ờ. Nhưng tôi không muốn mất mặt với chúng nó. Tôi dã cao 1m77 và là đứa có thân hình hoàn hảo nhất trong đám con trai cùng lứa. Vậy mà, hình như tôi là đứa phát triển sau cùng.
- Tất nhiên là rồi.
- Thế là lúc cậu ngủ trưa hay ngủ tối?
- Hử? À... ừ... ngủ trưa.
- Vậy à. Hiếm nhỉ. Nói tớ nghe đi, lúc đó cậu mơ thấy gì?
- Mơ à? – Tôi trợn tròn mắt, không giấu nổi sự kinh ngạc của mình.
- Đúng vậy. Tớ thì mơ thấy một vài cô gái chạm vào cái đó. Thế là tớ xuất tinh đầy quần. Còn cậu?
Tôi đang không biết nói gì thì thằng Tom và Dave trờ tới. Thật may là Daniel quên hết những chuyện vừa rồi. Chúng nó bơi tiếp tục để lại tôi với một đầu câu hỏi.
- Hôm nay chúng ta chuyển qua câu chuyện mới nhé. Anh sẽ kể cho em nghe một câu chuyện ma để đổi không khí chứ. Đồng ý không? Anh sẽ kể cho em nghe về 13 con giáp của quỷ.
- Em có một đề nghị. Thay vì kể câu chuyện rùng rợn đó, anh hãy kể cho em nghe về... uhm... về quá trình dậy thì của anh đi.
Dan ngồi nhỏm dậy. Anh nhìn tôi một cách kinh dị. Rồi anh quát toáng lên.
- Timmy à. Em bắt đầu những suy nghĩ lệch lạc như vậy tự khi nào?
- Đâu có đâu! Em chỉ... không biết xuất tinh, rồi mơ... rồi cái gì ngủ trưa ngủ tối nào đó mà thằng Daniel kể là gì. Nhưng em rất ngại khi hỏi anh về chuyện đó. Vì vậy em nghĩ nếu anh kể em nghe về quá trình phát triển của anh, em sẽ biết nhiều hơn và không còn bỡ ngỡ.
Dan thở hắt ra. Anh ngồi xuống đất đầu ngả vào tường. Rồi anh gật đầu.
- Thôi được Timmy. Tuy nhiên, anh muốn nằm cùng em được chứ. Ngồi thì không tiện lắm.
Tôi nhích vào phía bên trong. Dan nằm xuống, lấy cái gối ôm đặt lên dọc theo thân anh rồi kéo chăn đắp lại. Rồi anh bắt đầu nói cho tôi nghe mọi chuyện.
- Đầu tiên là vỡ giọng. Giọng nói thay đổi, trái tao to lên. Một số người mặt đầy mụn, rất may là cả em lẫn anh đều không bị. Sau đó là mọc lông háng. Rồi tới xuất tinh. Hoàn tất quá trình trên là mọc lông nách và râu trên mép.
- Anh biết nhiều quá!!!
- Ngày xưa nếu bố mẹ không qua đời và không mắc chăm sóc em, anh đã thi vào trườngY.
- Em muốn nghe anh kể vể xuất tinh..
- À... uhm... cũng được. Cơ thể em lớn lên, tinh hoàn trong ngươi em bắt đầu sản xuất tinh trùng. Tinh trùng rất nhỏ, giống như nòng nọc vậy nhưng ta không thấy được. Khi tinh trùng đầy tràn túi tinh trong người em, em sẽ nằm mơ, thấy những chuyện bậy bạ và rồi xuất tinh.
- Thế chuyện bậy bạ là chuyện gì.
- Ờ... là... Mà thôi, khi nào xuất tinh xong, em sẽ biết chuyện bậy bạ là chuyện gì. Bây giờ thì em ngủ đi. Anh về giường của anh đây.
Tôi nắm lấy tay anh Dan và giữ anh lại.
- Anh ngủ với em đi. Ngày xưa bố mẹ và thậm chí cả anh cũng thường ngủ với em mà.
- Ngày xưa em còn nhỏ. Bây giờ thì em lớn rồi. Ngủ riêng thì tiện hơn.
- Nhưng bây giờ em chưa ngủ được. Anh kể cho em nghe một câu chuyện nào đó đi, à câu chuyện về mười ba con giáp quỷ đó. Và khi em ngủ rồi thì anh về giường cũng được.
Anh Dan cười. Mớ tóc màu đen lòa xoà xuống trước mắt. Bốn người gia đình tôi, chỉ có anh Dan là có màu tóc khác. Cả màu mắt của anh cũng thế.
- Sẵn sàng chưa?
Tôi kéo cái chăn lên kín ngực, gật đầu, nhắm mắt lại và hồi hộp chờ. Anh Dan bắt đầu cái giọng trầm trầm và nói.
“Quỷ Satang làm chủ điện ngục. Ước mơ của hắn là phá hoại cuộc sống loài người. Để thực hiện điều này, hắn bắt mười hai người, giết hại bọn họ thật dã mang và biến họ thành tay sai của hắn. Mọi người gọi đó là 12 con giáp quỷ. Để chống chọi với cái thế lực đen tối này, các thánh thần tạo ra một linh hồn thứ 13...”
Mắt tôi bắt đầu díp lại.
“Con giáp đầu tiên mà quỷ Satang tạo ra là một linh hồn cậu bé. Hắn đánh cắp đứa con trai đầu lòng của một vị vua, bỏ đói cậu bé ba ngày ba đêm rồi dùng một mũi tên đâm xuyên qua trán. Sau đó hắn lấy dây kẽm gai quấn quanh trán cậu bé, giống như cách con người đã làm với chúa Christ để cậu bé không bao giờ siêu thoát...”
Tôi nhắm chặt mắt lại. Tôi không thấy sợ, mà lại thấy phấn khích. Tôi nghĩ chắc cậu bé hoàng tử đó cũng đang ở độ tuổi tôi. Liệu cậu bé ấy trông thế nào nhỉ? Có tóc vàng, mắt xanh, tướng cao to như tôi không? hay trông cậu bé lại giống một trong mấy đứa bạn tôi? Thằng Tom, thằng Dave hay thằng Daniel nhỉ? Rồi tôi chuyển sang cái ý nghĩ, liệu khi chết, cậu bé đó có đến tuổi dậy thì chưa nhỉ? Cặc cậu bé có mọc lông hay không?
Tự nhiên một người lạ, khuôn mặt lẫn trong sương khói bắt đầu xuất hiện cạnh tôi. Tôi không còn nằm trên giường mà đang lang thang giữa một khu đất có rất nhiều cây xanh. Xung quanh là bóng đêm nhưng trên những nhánh cây có rất nhiều ngọn đèn toả sáng. Phía dưới gốc cây, những bông hoa đủ màu dịu dàng nở rộ. Cái người đó tiến đến gần, rõ ràng là một người đàn ông, nhưng khuôn mặt vẫn lẩn giấu đâu đó. Tôi vừa định cất lời hỏi người đó là ai, thì anh ta lập tức đặt một tay lên miệng tôi, ngăn tôi lại. Lúc anh ta buông cánh tay đó ra, tôi thấy anh ta đưa sát mặt gần. Khói toả ra rất nhiều, và trước khi tôi thấy được anh ấy là ai, miệng tôi chạm phải một cái gì đó, ấm và ươn ướt. Tôi nhắm mắt lại. Cái đó tìm cách chui vào trong miệng tôi. Tôi ngậm chặt miệng lại nhưng nó cứ cố banh ra. Rồi những ngón tay âm ấm của anh ta chạm vào đáy quần tôi. Tôi lịm người lại. Lúc anh nắm lấy thân cu, cảm giác buốt rét dâng lên và một cái gì đó bắn ra từ đầu dương vật.
Tôi choàng tỉnh. Đèn trong phòng sáng dìu dịu. Anh Dan đang nằm quay lưng lại tôi, im lặng. Tôi lật cái chăn ra, thấy quần mình đang tuột xuống phía dưới đùi và những giọt nước nhờn nhờn, đục đục đọng thành từng vũng khắp lung tung trên giường, trên chăn và trên cả người tôi. Tôi hơi hốt hoảng nhưng rồi bình tĩnh lại. Tôi đang tự hỏi không biết nên làm gì thì khẽ thấy có chuyển động ở kế bên. Tôi hơi quay đầu lại và bắt gặp cảnh anh Dan nhắm mắt vội. Anh ấy vẫn còn thức.
Tôi khẽ lay lay Dan dậy, Anh mỡ mắt, giả bộ ngái ngủ và hỏi tôi xem chuyện gì đã xảy ra. Tôi hỏi anh sao tôi lại ở truồng, và tôi thắc mắc có phải những giọt đặc sệt kia là tinh dịch.
Dan lúng túng gật đầu. Tôi biết ngay anh là người đã cởi quần của tôi. Tôi kéo quần lên cao lại, định chất vấn anh. Nhưng rồi tôi nằm xuống cạnh anh. Tôi quay nghiêng và mặt hướng và Dan. Anh nhắm mắt lại nhưng rồi lại mở ra, và nhìn tôi chăm chú.
- Sao thế? Timmy em không lo ngủ đi?
- Một nụ hôn thì thế nào nhỉ anh Dan?
- Sao em lại hỏi chuyện đó?
- Em chỉ thắc mắc thôi mà.
- Uhm, nói chung thì... ngọt ngào và thích thú lắm.
- Vậy sao? Nếu hôm mỗi người thì cảm giác mỗi khác hay là đều giống nhau.
- Khác... nhưng không khác lắm. Nói chung là tương tự.
- Thế hôn làm sao?
- Em hỏi nhiều quá. Mai anh cần vào thị trấn mua đồ. Anh phải ngủ thôi.
Tôi lay lay cánh anh Dan, giọng ra vẻ năn nỉ ỉ ôi :
- Dan, em xin anh mà. Nói cho em biết cách hôn thế nào đi.
- Errr, thì... môi chạm môi vậy thôi.
- Còn gì nữa không?
- Ôi trời. Thôi được. Đôi khi người ta dùng lưỡi. Em đẩy lưỡi vào trong miệng đối phương và đối phương nút lưỡi em. Được chưa. Anh về giường và ngủ nhé.
Dan bước qua bên kia căn phòng và năm xuống giường anh. Anh nằm ngửa măt lên trời và một thoáng sau là anh thở đều đều. Nhưng tôi không ngủ được. Tôi nhắm mắt lại và thấy giấc mơ hồi nãy. Không hiểu sao tôi lại chắc chắn, người thanh niên đó là anh Dan, và lại tự cho rằng anh ấy đã hôn tôi, đã đẩy lưỡi vào miệng tôi và đã sờ sẫm cu tôi. Như vậy không công bằng. Tôi cũng muốn làm ngược lại với anh ấy.
Tôi lấy tay sờ soạng những chỗ dính tinh dịch của mình. Chúng đã khô và giống như một lớp da bám phía trên. tôi cạy nhè nhẹ và chúng bung ra. Tôi thấy thật lạ. Tôi tung chăn và đi về phía giường anh Dan. Tôi muốn thắc mắc thêm về chúng.
Nhưng quả thật anh Dan đã ngủ say. Anh thở đều, khuôn mặt đầy đặn và khuôn thước của anh trong vẻ ngái ngủ nhìn thật hiền lành và trong sáng. Cặp môi đỏ của anh khẽ hé mở.
Tim tôi đập thìn thịt. Tôi ghé đầu sát vào miệng anh và cúi gần xuống từ từ. Hơi thở anh chạm nhẹ vào mặt tôi. Tôi hít đầy lồng ngực những mùi thơm đó. Khi môi chúng tôi chạm nhau, thân thể tôi khẽ run lên. Tôi lè chiếc lưỡi ra, chạm nó vào vành môi của Dan, rồi lướt lên trên răng của anh. Sau cùng, tôi chạm được vào chiếc lưỡi của Dan. Nó có rất nhiều gai và nhám.
Bất thình lình, chiếc lưỡi của Dan động đậy. Tôi sợ hãi, giật bắn người và nhổm người lùi lại. Tim tôi đập mạnh, máu nóng chạy loạng xạ khắp người. Tôi đứng dậy và chạy về giường. Tôi lấy chăn trùm kín đầu và rồi ngủ thẳng cho đến sáng.
Tôi thức dậy lúc 8 giờ 25 phút. Dan đã đi vào thị trấn. Anh chừa cho tôi một phần gà và bánh mì trong tủ. Tôi ăn ngon lành, rửa sạch chúng rồi đi tắm. Trước khi bước vào phòng tắm, tôi nảy ra ý định ngắm thân thể mình trong gương.
Tôi trút hết quần áo. Tôi đứng thẳng mình trước gương, ngắm nghía khuôn mặt, rồi đến ngực, eo và dương vật. Tôi thấy tất cả rất hoàn hảo và bọn bạn tôi cũng đã phải công nhận điều đó. Tôi thầm nghĩ không biết anh Dan trông trần trụi sẽ thế nào nhỉ.
Tôi xoè 4 ngón tay và khép chúng sát với nhau. Tôi dùng chúng để nâng dương vật lên một chút. Nó trông thật hồng hào và trắng trẻo. Và nó hơi khác bọn bạn tôi. Bọn chúng có một lớp da bao quanh đầu dương vật còn tôi thì không có. Khi tôi khum khum những đầu ngón tay lại và giữ toàn bộ con cu, tôi thấy nó nóng và bắt đầu cứng lên từng chút một.
Một thoáng bối rối, tôi buông chúng ra. Cúi xuống sàn, tôi lụm đồ và bước vào nhà tắm. Nước mát khiến tôi dịu hẳn người. Tôi lại thấy vui vẻ trở lại.
Lúc tôi trở ra thì anh Dan đã về. Anh chìa cho tôi một gói đồ và tôi mở ra. Những chiếc quần hình tam giác.
- Mặc nó thế nào đây anh Dan?
- Thì em mặc nó trong cùng. Nó sẽ giúp em không lúng túng nếu dương vật cương bất ngờ, và cũng giúp em tránh tình trạng sa bìu khi chạy nhảy quá độ.
Tôi nhanh nhẹn tuột cái quần sọc xuống. Anh Dan bối rối quay đi chỗ khác. Tôi mặc cái quần vào, thấy hơi vướng víu. Lúc đó tôi nghe tiếng anh Dan phì cười.
- Em mặc ngược rồi. Chỗ có mạc sản xuất là ở đằng trước.
Tôi nhanh nhẹn lột nó ra. Anh Dan đứng nhìn trân trân chứ không quay đi nữa. Sự va chạm giữa cặc và lớp vải quần có làm cho cu tôi cương lên chút đỉnh. Nó nhổng lên so với thân thể tôi. Tuy nhiên tôi không mắc cỡ.
- Như vậy đúng chưa anh Dan?
Tôi mặc xong thì quay ngang lại trước mặt anh. Anh nhìn nó hơi hấp tấp, gật đầu rồi lại lắc.
- Em... phải chỉnh vị trí của dương vật mình. Không nên để nó méo như vậy, sẽ ảnh hưởng đến hình dáng của nó.
- Chỉnh thế nào đây?
- Uhm... Dùng tay đi... cho nó qua trái một chút.
- Như vậy à?
- Không... em đẩy qua nhiều quá... kéo lại một chút đi.
- Như vậy được không anh?
- Cũng không ổn lắm... nhưng mà miễn sao em thấy thoải mái đó.
- Mệt quá. Anh chỉnh dùm em nhé.
Tôi đề nghị một cách tọc mạch và Dan thẫn thờ nhìn tôi. Hai lông mày anh nhíu lại, nhìn thật đáng yêu.
- Er... cũng được.
Dan tiến lại gần. Tay trái anh run rẩy cầm lưng quần lót và kéo rộng ra. Tay phải anh rụt rè thọc vào trong. Ngón tay anh chạm phải thân cu tôi rồi nhanh chóng đụng đến cả đầu dương vật. Tôi khẽ rùng mình.
Dan thở ra mạnh. Anh lần lữa một tí rồi lột cái quần tôi ra. Tôi nghẹn họng lại khi anh quỳ xuống. Ngực anh ép mạnh vào đùi tôi và anh phả hơi thở vào háng của tôi. Tôi thở dốc ra và máu trong người đông cứng. Tôi không biết anh định làm gì!!!
Dan há nhẹ miệng ra và đặt môi lên trên đầu cặc của tôi, lúc này đã nhổng lên cao và to cứng. Nước bọt của anh thấm ướt và đầu cu tôi trở nên trơn trượt. Đầu tôi ong ong và giựt giựt khi anh bắt đầu liếm nó.
- Dan... anh... em thích quá... anh làm gì vậy?
Dan không trả lời. Anh đẩy đầu sát vào cặc tôi và ngậm nguyên con cu măng sữa của tôi vào trong miệng. Khi anh bó sát họng mình, tôi rợn cả da đầu. Nước miếng anh dính đầy cặc tôi, nó trở nên nhớp nhúa và trơn trượt. Anh bắt đầu kéo nó ra vào. Tôi buộc phải rên rỉ vì sung sướng và bám hai tay lấy đầu anh.
- Ahhhhh... Dan ơi... ahhhhh... em chóng mặt quá... em đứng không nổi Dan ơi...
Dan bỗng nhay thay đổi nhịp độ. Anh kéo đầu ra vào cặc tôi như điên. Nó cứng lên hết cỡ và tôi thấy bải hoải toàn thân. Tôi thở gấp hơn cho đến khi, một cái gì đó phụt ra khỏi người tôi kèm theo cảm giác đê mê sung sướng. Tôi nhũn người ra và Dan đỡ lấy tôi. Anh bế tôi về giường.
- Timmy... không biết tự lúc nào, tình cảm anh em của anh dành cho em đã thành tình yêu cuồng nhiệt. Anh yêu em Timmy.
Tôi thở dốc và nhắm mắt, không biết phải nói gì. Anh Dan vục mặt lên trên miệng tôi, bắt đầu làm cáiviệc mà chàng trai trong giấc mơ đã làm. Tôi nhũn người ra một lần nữa.
Khi tôi mở mắt, Dan đã trần truồng. Anh vuốt ve xung quanh háng tôi, bẹn tôi và cặc tôi, khiến dương vật tôi cương trở lại. Nhìn con cặc đầy lông đen của Dan, tôi thoáng rùng mình. Nó to khủng khiếp.
Dan luồn một tay xuống nệm. Anh vượt qua cặp mông săn chắc của tôi và dừg lại ở khe đít. Anh lấy một tay và xoa nhè nhẹ xung quanh cái lỗ nho nhỏ đó. Tôi rợn cả người. Khi anh khẽ đút một chút phần đầu tay vào trong, tôi nhăn mặt, nẩy người lên phía trên để thoát khỏi anh.
- Timmy, em đau à?
- Không... nhưng em sợ... và rát nữa... những thứ đó... chưa bao giờ xảy ra với em.
- Đã có anh không gì phải lo lắng cả. Anh thèm khát em Timmy à. Hãy cho anh được là của em, đầu tiên và duy nhất nhé.
Tôi nhắm mắt lại và gật đầu đồng ý. Chưa có ai chăm sóc và lo lắng cho tôi như Dan. Anh ấy xứng đáng với những gì mà anh ấy muốn có.
Dan cúi đầu xuống. Trước khi tôi hiểu ra anh làm gì, chiếc lưỡi anh đã mạnh bạo vào sâu trong đít tôi. Cảm giác xót xa khiến tôi dãy dụa. Tự nhiên nước mắt trực trào.
- Em trai thân yêu, không có gì đâu. Anh chỉ muốn đút cu anh vào trong đít em. Lẽ ra việc này là quá sớm. Anh phải chờ đợi thêm. Nhưng anh không chịu nổi. Anh yêu em gần chết... anh muốn được làm tình với em.
- Dan – Tôi thở dốc... - Anh muốn thì hãy làm đi.
Dan cười và gật đầu. Anh phun một bãi nước bọt ra tay, xoa chúng lên cặc anh rồi nắm lấy nó và đứa đến sát trước cửa hậu môn tôi. Anh nói “Hãy chuẩn bị” và tôi trân mình chịu đựng. Thời khắc đầu dương vật to tròn của anh lách vào trong người tôi, đẩy lớp da thịt dày và mẫn cảm ờ rìa hậu môn vào trong một chút, tôi thấy đâu khủng khiếp. Tôi hét lên vì đau nhưng rồi không hiểu sao, cảm giác đó qua nhanh khi Dan tiếp tục. Cuối cùng thì cặc anh cũng vào sâu nhất và anh bắt đầu rút nó ra. Tôi nghe tiếng Dan rên rỉ. Tôi cũng muốn làm vậy nhưng họng tôi nghẹn lại. Dan lại đẩy cặc vào trong, mạnh mẽ hơn và dứt khoát hơn. Tôi buộc phải nhổm người dậy vì sự sung sướng má anh mang lại cho tôi. Tôi vòng tay qua cổ anh và kéo anh sát lại gần tôi. Hơi thở của anh và tôi quyện làm một.
Dan nắc tôi một cách sung sướng. Sự nhanh nhẹn và mạnh bạo của anh làm tôi vô cùng thích thú. Hậu môn tôi bị căng cứng và kích thích đến tối đa, cứ tưởng như nó sắp vỡ tung ra vì con cu to bự mập mạp đó. Rồi tôi thấy mình bắt đầu sướng thêm một lần nữa. Tôi lấy một tay nắm và bóp cặc của mình. Máu tôi đông lại. Tôi nhổm đít lên cao hơn và cu tôi xuất tinh một lần nữa. Tôi rã rời thân thể và buông tay khỏi người Dan. Thân thể tôi mềm nhũn trên giường và tôi để mặc cho Dan nắc tiếp.
Anh lấy một tay tôi và đặt nó trên ngực mình. Tôi bóp nhẹ đầu vú anh, rồi bắt đầu vò vò nó. Dan rên nh5, rồi lớn dần. Anh đụ tôi mạnh bạo hơn bao giờ hết và khi anh ngâm con cặc tuốt sâu trong người tôi, anh bắn tinh dữ dội.
Sau lần đó, Dan tỏ vẻ mâu thuẫn. Anh cố gắng không làm tình cùng tôi, nhưng rồi cứ sau hai hoặc ba ngày là anh lại không chịu đựng được. Chúng tôi lao vào nhau thèm khát để rồi sau khi xuất tinh xong, anh lại tự trách mình đã làm việc loạn luân đó với tôi. Anh không muốn tôi sa ngã nhưng rồi tôi đã vậy. Tôi ghiền thân thể anh, mùi vị anh, dương vật anh. Dan thực sự trở thành người mà tôi yêu đến cuồng loạn. Tôi có thể không gặp tụi bạn cả năm trời, nhưng không thể thiếu anh vài tiếng.
Sau cùng, Dan không còn tự dằn vặt bản thân mình nữa. Anh đến với tôi một cách dứt khoát, tự tin và đầy đầm ấm. Hai anh em chúng tôi thực sự là một cặp tình nhân hạnh phúc. Chúng tôi sống mà không cần bàn tay phụ nữa. Dan hoàn thành một cách hoàn hảo vai trò người cha, người mẹ, người anh, người chồng và người vợ của tôi.
Tôi trải qua những giờ phút đẹp nhất của đời mình cùng với Dan. Chúng tôi cùng chăm sóc vườn hoa, cùng nhau đón mặt trời, cùng nahu ngắm trăng tàn và hoa ban nở. Cho dù tuyết có rơi dữ dội hơn vào mùa đông năm sau, nhưng lòng tôi vô cùng ấm áp.
Năm tôi 16 tuổi, thị trưởng của cả vùng mới được bầu là người của thị trấn. Ông ta dùng một số tiền lớn của ngân quỹ để xây dựng chỗ của chúng tôi thành một khu du lịch dịch vụ. Vùng đồi nơi anh em tôi ở được cải tạo miễn phí thành một khu rừng hoa ban tuyệt đẹp. Mọi người đổ xô đến đây để sống.
Dan thuyết phục tôi đi học tiếp lớp 10. Lẽ ra, anh đừng bao giờ làm vậy.
Tôi gặp rất nhiều bạn mới. Lũ Daniel học trên tôi một lớp, nhưng chúng vẫn là bạn tốt của tôi. Tôi tưởng mình đã có tất cả. Cuộc sống mỗi lúc một khá hơn, tiếng cười nhiều hơn và vật chất thì đầy đủ hơn. Nhưng chính khi đó thì hạnh phúc lại len lén rời bỏ tôi mà ra đi mãi mãi.
Tôi nhanh chóng đạng đến trạng thái hoàn thiện của cơ thể mình. Khi bước ra đường, tôi luôn là tâm điểm của sự chú ý. Mọi người luôn muốn gần bên tôi, những người dân cũ và cả những người dân mới nhập cư đến. Trong đó, có cả những chàng trai.
Chẳng ai biết hai anh em tôi là gay. Nhưng vẻ ngoài của hai anh em tôi làm bọn họ điên cuồng. Họ thi nhau quan tâm đến hai anh em chúng tôi một cách kín đáo. Chắc chắn không ai nhận điều này rõ ràng nếu họ không phải là gay. Nhưng hai anh em chúng tôi là vậy.
Dan nhanh chóng biết những nguy cơ đặc biệt sẽ xảy đến cho chúng tôi. Là một người quá thu hút, anh hiểu rõ bị làm phiền và quấy rối thế nào. Anh muốn chỉ là của tôi và tôi cũng chỉ là của anh. Anh không muốn ai khác chen vào, bất kể chỉ là một cái nắm vai, một cái khoác vai hay một cái nhìn âu yếm của những người khác dành cho cả hai anh em tôi.
Tiếc thay, cái tuổi trẻ của tôi tràn đầy bồng bột. Tôi thấy hạnh phúc khi làm điên đảo biết bao chàng trai cô gái. Tôi tỏ ra lãng mạn với các nàng thiếu nữ yêu thầm tôi, nhưng cũng để hở cho các chàng trai một vài cơ hội. Tất cả tràn đầy hy vọng được chiếm lấy tôi.
Chứng kiến những phản ứng của tôi, anh Dan điên cuồng nắm giữ và kềm kẹp tôi. Lúc nào anh cũng kè theo tôi, không để tôi có bất cứ thời gian nào rảnh để vui đùa với những người khác. Tôi thì chỉ yêu mình anh ấy, nhưng tôi lại không muốn anh ấy gò bó tôi như vậy. Bất kể cơ hội nào, tôi đều phát huy sức gợi cảm của mình. Tôi biết tôi đã làm rất nhiều chàng trai yêu tôi say đắm.
Không ngăn được tôi trong cuộc sống bình thường, Dan trở nên thô bạo trên giường. Anh đụ tôi rất nhanh, mạnh và đau đớn. Nhưng tôi vẫn cắn răn chịu đựng. Đôi lúc tôi nghĩ, nên chăng tôi ngừng cuộc chơi với những chàng trai khác mà vững tâm thành một người tình chân chính của Dan. Nhưng rồi những lời khen tặng, những sự baobọc của đám đông làm tôi mờ mắt. Tôi đối xử mỗi lúc một tệ với Dan. Rồi từ từ trong tôi, cái ý nghĩ được tự do lớn dần lên theo ngày tháng.
Dan vùng vẫy trong tuyệt vọng để giữ lại tôi bên mình. Nhưng tôi vẫn tìm cách bỏ đi. Tôi tưởng tượng cái cảnh mình là một cách chim tự do bay đến mặt trời. Tôi nghĩ khi đó chắc mình sung sướng lắm.
Tôi đến một nhà tâm lí quen thân với tôi. Tôi biết ông ấy cũng để ý đến tôi đôi chút mặt dù đã có đầy đủ vợ con. Sau vài phút rụt rè, tôi kể cho ông nghe chuyện giữa tôi và Dan.
Biến thái – ông ta kết luận. Ông nói tôi và Dan hoàn toàn biến thái. Việc làm tình đồng tính thì không có gì là xấu, nhưng làm tình với anh em của mình thì rất tệ. Ông ấy khuyên tôi nên chuyển đối tượng đến một người đàn ông khác. Ông ấy nói cả hai anh em đều quá tuyệt và không nên bám lấy nhau như vậy.
Tôi biết ông ấy nói sàm. Nhưng rồi cái ý nghĩ anh em làm tình cùng nhau khiến tôi thấy nặng nề. Tôi càng khao khát được tự do nhiều hơn nữa.
Tên bác sĩ tâm lí tìm cách dụ dỗ tôi vài lần. Sau những thất bại ê chề, ông ta công khai chuyện tôi và anh tôi là nhân tình của nhau trước mọi người. Chúng tôi phải gánh chịu búa rìu dư luận. Mỗi lần đi đến trường hay ra đường, hoặc người ta nhìn tôi bằng con mắt khinh bỉ, hoặc người ta vồ vập tôi một cách khiếm nhã hơn. Daniel, Tom và Dave vẫn đối xử với tôi bình thường nhưng ánh mắt chúng có vẻ là lạ. Tôi không chịu đựng thêm được nữa.
Mùa xuân năm 17 tuổi, tôi gói ghém đồ đạc. Đi xuyên qua cánh rừng hoa ban đầy nắng, tôi rời khỏi thị trấn. Tôi bặt tin mọi người từ đó.
Tôi đi làm người mẫu. Tôi khá nổi tiếng, có nhiều ảnh chụp trên các tạp chí chuyên ngành. Tôi sống giàu có hơn xưa, xa hoa hơn xưa, nhưng tôi không tìm ra hạnh phúc. Tôi đã tưởng rằng, khi tôi rời được căn nhà của Dan, tôi sẽ hoàn toàn vui vẻ. Nhưng tôi đã sai lầm. Tôi thể nào quên đi mọi thứ. Hằng đêm, không có giọng trầm trầm của Dan kể chuyện, tôi không thể nào ngủ được.
Nhưng tôi cũng không thể trở về.
Dan là gia đình duy nhất của tôi, tình yêu duy nhất của tôi và là kẻ thù duy nhất của tôi.
Tôi đã đi quá xa để có thể chừa lại một chỗ quay về.
Tôi sống một năm u buồn như vậy. Có quá nhiều thứ xảy ra với cuộc đời tôi. Mới 18 tuổi mà tôi đã sành sỏi mọi ngóc nhách cuộc đời. Tôi thấy sợ chính bản thân mình. Tôi mệt mỏi với việc tự cười đùa mỗi ban ngày và âm thầm khóc mỗi ban đêm. Rồi gần một năm sau ngày ra đi, Daniel tìm gặp được tôi. Cậu ấy nói đã tìm tôi suốt gần nửa năm nay.
Tôi đón chuyến bay sớm nhất. Trên máy bay, tôi bàng hoàng và chết lịm. Dan của tôi... Anh ấy đã sắp bỏ tôi ra đi mãi mãi.
Tôi không tài nào nhận ra cái người đàn ông ốm yếu, già nua và mệt mỏi nằm trên chiếc giường kia lại là Dan yêu dấu của tôi. Tôi buông hành lý và quỳ sụp xuống giường. Dan run run bàn tay xương xẩu và vuốt lấy má tôi.
Bác sĩ nói căn bệnh lao phổi của anh đã đến giai đọn sau cuối. Thời gian của anh còn rất ít. Anh sẽ ra đi trước khi những cánh hoa ban đầu tiên nở rộ. Chỉ còn có một tuần.
Mỗi ngày, tôi chăm sóc anh như một người em đích thực. Đêm đến, tôi nằm cạnh anh. Tôi kể cho anh nghe chính những câu chuyện mà ngày xưa anh đã kể cho tôi. Đó là những thứ còn hiện rõ nhất trong tâm trí rối loạn của tôi lúc này.
Tôi thấy mừng hơn một chút khi Dan khoẻ khoắn ra. Nhưng tôi biết đó chỉ là những dấu hiệu ngày ra đi của anh ấy đến gần hơn. Dan tỉnh táo nhiều hơn, và sau mỗi câu chuyện tôi kể cho anh, anh bắt đầu kể lại cho tôi một câu chuyện nhỏ.
Đêm hôm đó, khi tôi định kể cho Dan nghe lại câu chuyện Hoàng Tử Bé, Dan lấy tay để lên miệng tôi. Tôi im bặt và khóc. Dan cũng khóc. Nhưng rồi anh quệt nước mắt.
- Hãy để anh kể cho em nghe câu chuyện cuối cùng. Anh đã định kể cho em nghe nhiều lần. Nhưng rồi anh đã không làm. Anh thấy nó chưa đến lúc. Nhưng bây giờ thì phải rồi.
Dan kể cho tôi nghe câu chuyện về chòm sao Gemini, chòm sao song tử.
... Hai chàng trai song sinh được các thánh thần sinh ra từ những ánh nắng ban mai. Họ đẹp đến nỗi không cô gái nàolà không yêu họ và không chàng trai nào là không ghen tức với họ. Rất nhiều vị công chúa ở các nước, và cả các nữ thần đều yêu thương họ. Nhưng khi phải chọn một trong hai người làm chồng, các thiếu nữ không biết chọn ai. Người anh trai thì thâm trầm và sâu sắc. Người em trai thì vui tính và tế nhị. Các cô thiếu nữ yêu hai chàng trai, nhưng lại chẳng yêu ai cả. Quá thất vọng vì không ai xứng đáng với mình, hai anh em chuyển sang yêu nhau. Đồng tính là một điều không được hoan nghênh. Nhưng họ là hai anh em ruột, tội càng thêm nặng. Cuối cùng, các vị thần đã tạo ra họ quyết định trừng phạt họ. Hai anh em bị thiêu chết, nhưng rồi những gì còn sót lại của thi thể họ bắt đầu phát sáng và bay lên trời cao. Họ sống mãi với nhau trên đó, không ai ngăn cản được mối tình của họ nữa...
Câu chuyện cuối cùng mà Dan kể cho tôi nghe là câu chuyện hay nhất mà anh đã kể. Tôi ôm anh trong vòng tay và mong muốn cho ánh bình minh ở ngoài kia đừng bao giờ tỉnh dậy.
Dan ra đi một cách nhẹ nhàng lúc nào tôi cũng không biết. Suốt đêm đó, tôi ôm chặt Dan một cáchh nghẹn ngào. Thực sự chưa bao giờ tôi muốn rời xa anh ấy.
Tôi chôn Dan trong trang trại của gia đình, cạnh bên mộ cha và mẹ. Anh sẽ yên bình nơi đó và sẽ chờ đợi ngày chỗ bên cạnh anh được dùng đến.
Hai ngày sau tang lễ của Dan, tôi nhận được một lá thư chính anh gửi cho tôi thông qua Daniel. Anh khuyên tôi hãy cố gắng mà sống và hãy cố mà sống cho thật đàng hoàng. Anh bảo tôi không cần phải day dứt về mối tình tôi lỗi giữa hai anh em. Dan không phải là anh ruột của tôi.
Cả hai anh em chúng tôi thực sự không phải là con của cha mẹ. Chúng tôi chỉ là những đứa trẻ được nhặt đem về. Đó là lý do vì sao tài sản chúng tôi bị chiếm một cách dễ dàng đến vậy. Bố mẹ chúng tôi thậm chí chưa làm giấy nhận con nuôi.
Tôi không biết nên vui hay nên buồn. Tôi định ra đi cùng Dan. Nhưng trước vườn hoa nở ngập tràn nắng gió, tôi không nỡ rời xa cuộc sống. Nó còn đáng để tôi tự nâng đỡ bản thân mình.
Tôi phiêu dạt nhiều nơi trong cuộc đời, tôi mua rất nhiều bất động sản. Nhưng không nơi đâu là căn nhà đích thực. Ở mỗi nơi đó, tôi đều trồng một cây ban dại và một cây địa lan dưới tàng của nó. Cả hai cây sẽ là chỗ dựa của nhau.
ParSongHip - Rồi anh ơi!
Tôi nói bằng cái giọng háo hức của mọi ngày, rồi kéo chăn tủ kín ngực, chỉ chừa cái đầu ra khỏi. Anh Dan vuốt vuốt lại cái áo ngủ cho thật thẳng. Anh ngồi xuống đất sát cạnh giường tôi, và bằng cái giọng trầm ấm đều đều, anh bắt đầu kể cho tôi nghe câu chuyện Hoàng Tử Bé.
“Hoàng tử bé bắt đầu chuyến hành trình qua các vì sao của mình. Cậu bé ghé ngang qua một nơi có tên là trái đất...”
Tôi còn nhớ rõ, năm đó tôi vừa tròn 12 tuổi. Bố và mẹ qua đời trước đó một năm trong một tai nạn máy bay. Ông chú thân thiết và tốt bụng của chúng tôi bỗng nhiên trở thành một người xấu. Ông ta chiếm hết nhà cửa, tài sản, đồn điền, khách sạn; đẩy anh em chúng tôi đến cái vùng cằn cỗi này.
Chúng tôi ở trong căn nhà duy nhất còn sót lạ không bị chiếm của gia đình. Một căn nhà nhỏ, nằm nem nép bên sườn đồi mỗi buổi sáng đầy sương phủ. Nó là món quà sinh nhật của bố mẹ dành cho anh Dan năm anh tròn 18 tuổi. Bây giờ, khi bố mẹ chết đi, anh em tôi dọn về sống ở đó.
Tôi không khóc nhiều và buồn nhiều vì cái chết của bố mẹ cũng như việc mất hết những người hầu chăm sóc. Tôi không hề nhớ đến những khu vườn, những cái xích đu, cái hồ bơi to hay những con robot mắc tiền. Cái duy nhất còn vươn vãi trong tâm trí tôi là việc hằng đêm, hoặc bố, hoặc mẹ, nhẹ nhàng đến bên giường tôi và kể cho tôi nghe về những câu chuyện. Nó nhanh chóng đưa tôi vào giấc ngủ.
Bây giờ thì anh Dan thay bố mẹ làm việc đó.
Cho đến tận khi trưởng thành và hiểu biết mọi việc, tôi mới ý thức được rằng, anh Dan đã vất vả rất nhiều để cố gắng nuôi tôi thay bố mẹ. Cái vùng đồi núi khô cằn đó, tuy rộng bạt ngàn nhưng không thể để thứ gì vươn lên và sống sót, ngoài những cây hoa ban dại cao ngút đầu người và mỗi độ xuân về nở hoa trắng xoá. Anh Dan tự động đi tìm những người ngày xưa bố mẹ đã giúp đỡ, mượn họ vài đồng bạc để mua những thứ cần thiết, xây dựng một khoảng đồi thành nơi trồng những cành lan đất. Những bông hoa đủ màu đủ sắc nuôi chúng tôi lớn lên theo ngày tháng.
Mỗi buổi sáng, Dan đánh thức tôi dậy bằng một cái hôn vào má. Hai đứa con trai chúng tôi lẽo đẽo làm bếp, ăn sáng, rồi anh đạp xe đưa tôi đến trường. Đường đồi dốc và nguy hiểm, nhưng tôi cứ đứng lên ở yên sau và vươn hai tay ra trước gió. Tôi có cảm giác là mình được bay trong gió.
Anh Dan không biết nhiều câu chuyện. Kể từ ngày bố mẹ qua đời, anh chỉ kể cho tôi nghe quanh quẩn những tình yêu thần kì của nàng tiên cá, của nàng bạch tuyết hay cô bé lọ lem. Khi tôi đã bắt đầu chán ngấy lên và kể cướp lời anh những diễn biến của truyện, Dan tỏ ra lúng túng. Anh vào thị trấn, tìm mua những quyển sách kể truyện, cố học thuộc lòng và rồi mỗi tối kể lại cho tôi nghe.
Năm 15 tuổi, tôi bị quai bị. Cổ họng tôi sưng to và đau rát, lúc nào tôi cũng sốt cao, miệng thì khô và khát nước. Lúc đó cũng là mùa đông. Tuyết rơi nhiều và đặc kín đường đi. Những cây lan chết rũ trong vườn và cuộc sống trở nên khó khăn. Anh phải lội bộ trong tuyết ngập sâu cả ống chân để đi mời bác sĩ cho tôi. Lúc tôi khỏi bệnh thì anh Dan ngã gục xuống giường. Tuyết tan, nắng lên, xuân ngập tràn nhưng anh Dan không khoẻ được. Tôi nghỉ học và thay anh lo lắng việc gia đình.
Lúc đã có thể làm việc lại, anh Dan bắt tôi đi học tiếp. Nhưng tôi không muốn. Anh bảo tôi phải lo học để sau này có được một cô gái yêu thương và chịu kết hônvới mình. Tôi còn nhớ, khi tôi bảo sẽ sống cùng anh suốt đời, Dan bối rối quay mặt đi và tránh.
Suốt ngày tôi và anh bó mình ở trang trại. Đến ngày thứ bảy, khi anh đi sang các vùng khác để giao cây trồng, tôi đi vào thị trấn bằng chiếc xe đạp con con và cùng chơi với lũ bạn. Bọn chúng gọi tôi là Hiệp sĩ vì ngoại hình to cao, đẹp đẽ và vạm vỡ của tôi. Tuy nhiên, khi vào trong phòng thay đồ ở hồ bơi, bọn con trai rất ngạc nhiên khi thấy tôi chưa có một cọng lông nào.
- Tớ không biết. Tớ không quan tâm lắm. Việc tớ có mọc lông hay không thì có gì quan trọng?
Daniel rú lên và nhìn tôi kinh ngạc. Nó nghĩ tôi là người từ trên trời rơi xuống.
- Cậu không biết à? Khi cậu có lông ở háng, cậu sẽ bắt đầu trở thành đàn ông. Cậu sẽ bắt đầu trưởng thành.
- Thế thì sao?
- Trời ạ. Điều đó thiêng liêng và vĩ đại lắm. Khó mà diễn tả được. Tóm lại là khi đó chúng ta bắt đầu thành người lớn.
Tôi khẽ liếc nhìn sang ba thằng bạn. Bọn chúng đều mọc lông ở phía trên gốc dương vật của mình, Thằng Daniel có những cọng màu vàng nhợt, lún phún và xoăn xoăn. Thằng Tom thì đen và rậm rạp. Nó là đứa cao nhất trong ba đứa còn tiếng nói của nó thì đã hết ồm oàm từ năm ngoái. Thằng Dave là đứa lùn và nhỏ con nhất đám, nhưng cũng đã có vài cọng lông. Tuy nhiên, dương vật của bọn chúng xem ra đều nhỏ hơn tôi.
Thế ra bọn chúng đều dần thành người lớn. Chỉ còn tôi là con nít.
Dave nhìn cặc tôi thêm một hồi, rồi nó nói lí nhí :
- Trông cái của cậu gọn và đẹp nhỉ.
Daniel rụt rè hỏi :
- Thế cậu có thấy cái... ờ... lông của anh Dan cậu chưa?
- Chưa. Tớ chưa thấy bao giờ. Nhưng tớ nghĩ chắc là anh ấy có lông mà. Anh ấy đã 21 tuổi. Anh ấy đã là người lớn rồi.
- Này - Thằng Tom chen vào - tớ nghe hai anh tớ nói với nhau là anh Dan của cậu không bình thường.
- Thế nào là không bình thường?
- Tớ không biết. Nhưng anh tớ nói anh cậu không quen với con gái bao giờ. Tớ nghĩ là anh ấy không thích con gái thì phải. Mà đàn ông ai không thích con gái thì không phải là bình thường. Tuy nhiên cậu cứ yên tâm. Mấy anh tớ có vẻ thích anh cậu lắm. Và họ cũng chẳng có vẻ gì là thích con gái cả. Tớ nghĩ bọn họ cũng chẳng bình thường.
- Nhảm. Chẳng qua thì anh tớ quá bận rộn nên không có thời gian tìm kiếm bạn trai đó thôi.
Buổi tối, anh Dan nấu cho tôi món súp trứng cá. Trông anh có vẻ vui đến cực độ. Tôi nhìn anh chằm chằm và anh khẽ lấy tay quệt lên má mình.
- Có cái gì dính trên má anh sao?
- Không có. Mặt anh mịn màn và sạch lắm.
- Vậy thì sao em nhìn chằm chằm vào anh thế?
- Hừm... trông anh đâu có không bình thường?
Dan trợn mắt lên. Anh nhìn tôi thảng thốt :
- Em... không... không bình thường... ý em là... là gì????
- Ờ thằng Tom nói đàn ông không thích quen với phụ nữ là người không bình thường. Anh thì không quen với phụ nữ thật, nhưng anh đâu có không bình thường đâu nhỉ?
- Ôi trời! Timmy, em nói năng thế à?
Anh Dan trợn mắt thêm một lần nữa và tôi im bặt. Tôi cúi đầu xuống và ăn hết món súp. Lúc tôi định đứng dậy dẹp dĩa thì anh Dan bắt đầu nói.
- Timmy này, anh xin lỗi. Thời gian qua anh chưa chú ý nhiều đến em. Có lẽ em đã bắt đầu lớn, bắt đầu tò mò về mọi thứ xung quanh. Anh có trách nhiệm phải hướng dẫn cho em nhưng anh không làm tốt việc này. Lẽ ra em còn phải ở trường học. Các giáo viên sẽ dạy em nhiều hơn.
Tôi cố làm ra vẻ hiểu biết. Tôi hít một hơi và nói một tràng :
- Xời, ý anh muốn nói đến chuyện mọc lông chứ gì? Em chưa có mọc. Mấy đứa bạn em thì mọc hết rồi, nhưng tụi nó cũng khen là cặc em nhìn đẹp và sạch sẽ. Em nghĩ vậy là tốt.
- Timmy... em... em khoả thân trước mặt bọn chúng à?
- Uhm... thì có sao đâu? Chúng là bạn của em từ lúc chúng ta dọn về mà.
- Thế em có thấy cặc bọn chúng không?
- Có. Tất nhiên. Chúng em ở trong phòng thay đồ chung mà.
- Thế... ờ... anh muốn nói là... em có thấy cặc chúng cương không?
Tôi hơi ngẫm nghĩ một tí. Quả thật tôi không để ý lắm đến điều đó. Nhưng tôi còn nhớ rõ là, cặc của cả ba tên đều hơi nhổng lên phía trước.
Thế là tôi gật đầu.
Anh Dan hít một hơi.
- Còn em? Em có cương không?
- Tất nhiên là không? Em chỉ thường cương cứng cu khi vừa ngủ dậy. Lúc đó em hay mắc tè.
Anh Dan đứng dậy. Anh và tôi cùng đi tới bồn rửa bát. Chúng tôi rửa đống dĩa để từ hôm qua đến giờ. Trông anh có vẻ ngập ngừng pha chút lưỡng lự. Chúng tôi hoàn toàn im lặng.
Tối đó, anh Dan từ chối không kể chuyện cho tôi. Anh đưa tôi quyển sách Tám Vạn Dặm Dưới Đáy Biển và bảo tôi tự đọc tiếp một mình. Tôi không thích cho lắm cái việc thay đổi thói quen suốt bốn năm nay giữa Dan và tôi. Nhưng rồi tôi đồng ý. Tôi đọc tiếp chương tám, được vài trang thì tôi mắt tôi díp lại. Tôi chìm vào giấc ngủ ngay lập tức.
Một cách kì lạ. Buổi trưa hôm sau, lúc tôi đi tắm rửa, tôi phát hiện ra có một lớp lông măng, nhỏ và mịn màn, mọc phía trên bẹn của tôi. Nó có màu vàng nhạt, hệt như màu tóc, màu lông mày và mày lông tay chân của tôi. Tôi thấy hồi hộp và bối rối quá chừng. Như vậy tôi đã là người lớn.
Tôi muốn báo cho anh Dan nghe cái tin ấy. Nhưng rồi tôi không mở lời được. Tôi thấy xấu hổ không biết nên nói như thế nào. Những cọng lông mọc dài ra theo sự im lặng của tôi. Sau hai tháng, tôi quyết định nói cho Daniel. Nó là đứa có vẻ hiểu biết nhiều nhất trong bọn.
Tôi bơi quanh hồ bốn vòng. Lúc thằng Tom và Dave tranh nhau bơi đua, tôi ngoắc thằng Daniel và ra hiệu cho nó lại gần.
- Này... tớ có tin quan trọng... tớ đã mọc lông. Tớ đã là người lớn.
Thằng Daniel cười sặc sụa. Tôi ngỡ ngàng nhưng rồi bắt đầu thấy xấu hổ. Tôi lấy tay và nhấn đầu nó xuống nước.
Lúc nó ngoi lên, nó vẫn còn tiếp tục cười.
- Có gì mà cậu cười gớm thế?
- Thiệt là... chuyện mọc là chuyện thường tình. Cho đến khi nào cậu xuất tinh kìa, cậu mới là người lớn thực sự.
Tôi thấy lùng bùng lỗ tai. Tôi tính hỏi nó xuất tinh là gì thì nó tiếp tục.
- Thế cậu xuất tinh chưa?
Tôi định ậm ờ. Nhưng tôi không muốn mất mặt với chúng nó. Tôi dã cao 1m77 và là đứa có thân hình hoàn hảo nhất trong đám con trai cùng lứa. Vậy mà, hình như tôi là đứa phát triển sau cùng.
- Tất nhiên là rồi.
- Thế là lúc cậu ngủ trưa hay ngủ tối?
- Hử? À... ừ... ngủ trưa.
- Vậy à. Hiếm nhỉ. Nói tớ nghe đi, lúc đó cậu mơ thấy gì?
- Mơ à? – Tôi trợn tròn mắt, không giấu nổi sự kinh ngạc của mình.
- Đúng vậy. Tớ thì mơ thấy một vài cô gái chạm vào cái đó. Thế là tớ xuất tinh đầy quần. Còn cậu?
Tôi đang không biết nói gì thì thằng Tom và Dave trờ tới. Thật may là Daniel quên hết những chuyện vừa rồi. Chúng nó bơi tiếp tục để lại tôi với một đầu câu hỏi.
- Hôm nay chúng ta chuyển qua câu chuyện mới nhé. Anh sẽ kể cho em nghe một câu chuyện ma để đổi không khí chứ. Đồng ý không? Anh sẽ kể cho em nghe về 13 con giáp của quỷ.
- Em có một đề nghị. Thay vì kể câu chuyện rùng rợn đó, anh hãy kể cho em nghe về... uhm... về quá trình dậy thì của anh đi.
Dan ngồi nhỏm dậy. Anh nhìn tôi một cách kinh dị. Rồi anh quát toáng lên.
- Timmy à. Em bắt đầu những suy nghĩ lệch lạc như vậy tự khi nào?
- Đâu có đâu! Em chỉ... không biết xuất tinh, rồi mơ... rồi cái gì ngủ trưa ngủ tối nào đó mà thằng Daniel kể là gì. Nhưng em rất ngại khi hỏi anh về chuyện đó. Vì vậy em nghĩ nếu anh kể em nghe về quá trình phát triển của anh, em sẽ biết nhiều hơn và không còn bỡ ngỡ.
Dan thở hắt ra. Anh ngồi xuống đất đầu ngả vào tường. Rồi anh gật đầu.
- Thôi được Timmy. Tuy nhiên, anh muốn nằm cùng em được chứ. Ngồi thì không tiện lắm.
Tôi nhích vào phía bên trong. Dan nằm xuống, lấy cái gối ôm đặt lên dọc theo thân anh rồi kéo chăn đắp lại. Rồi anh bắt đầu nói cho tôi nghe mọi chuyện.
- Đầu tiên là vỡ giọng. Giọng nói thay đổi, trái tao to lên. Một số người mặt đầy mụn, rất may là cả em lẫn anh đều không bị. Sau đó là mọc lông háng. Rồi tới xuất tinh. Hoàn tất quá trình trên là mọc lông nách và râu trên mép.
- Anh biết nhiều quá!!!
- Ngày xưa nếu bố mẹ không qua đời và không mắc chăm sóc em, anh đã thi vào trườngY.
- Em muốn nghe anh kể vể xuất tinh..
- À... uhm... cũng được. Cơ thể em lớn lên, tinh hoàn trong ngươi em bắt đầu sản xuất tinh trùng. Tinh trùng rất nhỏ, giống như nòng nọc vậy nhưng ta không thấy được. Khi tinh trùng đầy tràn túi tinh trong người em, em sẽ nằm mơ, thấy những chuyện bậy bạ và rồi xuất tinh.
- Thế chuyện bậy bạ là chuyện gì.
- Ờ... là... Mà thôi, khi nào xuất tinh xong, em sẽ biết chuyện bậy bạ là chuyện gì. Bây giờ thì em ngủ đi. Anh về giường của anh đây.
Tôi nắm lấy tay anh Dan và giữ anh lại.
- Anh ngủ với em đi. Ngày xưa bố mẹ và thậm chí cả anh cũng thường ngủ với em mà.
- Ngày xưa em còn nhỏ. Bây giờ thì em lớn rồi. Ngủ riêng thì tiện hơn.
- Nhưng bây giờ em chưa ngủ được. Anh kể cho em nghe một câu chuyện nào đó đi, à câu chuyện về mười ba con giáp quỷ đó. Và khi em ngủ rồi thì anh về giường cũng được.
Anh Dan cười. Mớ tóc màu đen lòa xoà xuống trước mắt. Bốn người gia đình tôi, chỉ có anh Dan là có màu tóc khác. Cả màu mắt của anh cũng thế.
- Sẵn sàng chưa?
Tôi kéo cái chăn lên kín ngực, gật đầu, nhắm mắt lại và hồi hộp chờ. Anh Dan bắt đầu cái giọng trầm trầm và nói.
“Quỷ Satang làm chủ điện ngục. Ước mơ của hắn là phá hoại cuộc sống loài người. Để thực hiện điều này, hắn bắt mười hai người, giết hại bọn họ thật dã mang và biến họ thành tay sai của hắn. Mọi người gọi đó là 12 con giáp quỷ. Để chống chọi với cái thế lực đen tối này, các thánh thần tạo ra một linh hồn thứ 13...”
Mắt tôi bắt đầu díp lại.
“Con giáp đầu tiên mà quỷ Satang tạo ra là một linh hồn cậu bé. Hắn đánh cắp đứa con trai đầu lòng của một vị vua, bỏ đói cậu bé ba ngày ba đêm rồi dùng một mũi tên đâm xuyên qua trán. Sau đó hắn lấy dây kẽm gai quấn quanh trán cậu bé, giống như cách con người đã làm với chúa Christ để cậu bé không bao giờ siêu thoát...”
Tôi nhắm chặt mắt lại. Tôi không thấy sợ, mà lại thấy phấn khích. Tôi nghĩ chắc cậu bé hoàng tử đó cũng đang ở độ tuổi tôi. Liệu cậu bé ấy trông thế nào nhỉ? Có tóc vàng, mắt xanh, tướng cao to như tôi không? hay trông cậu bé lại giống một trong mấy đứa bạn tôi? Thằng Tom, thằng Dave hay thằng Daniel nhỉ? Rồi tôi chuyển sang cái ý nghĩ, liệu khi chết, cậu bé đó có đến tuổi dậy thì chưa nhỉ? Cặc cậu bé có mọc lông hay không?
Tự nhiên một người lạ, khuôn mặt lẫn trong sương khói bắt đầu xuất hiện cạnh tôi. Tôi không còn nằm trên giường mà đang lang thang giữa một khu đất có rất nhiều cây xanh. Xung quanh là bóng đêm nhưng trên những nhánh cây có rất nhiều ngọn đèn toả sáng. Phía dưới gốc cây, những bông hoa đủ màu dịu dàng nở rộ. Cái người đó tiến đến gần, rõ ràng là một người đàn ông, nhưng khuôn mặt vẫn lẩn giấu đâu đó. Tôi vừa định cất lời hỏi người đó là ai, thì anh ta lập tức đặt một tay lên miệng tôi, ngăn tôi lại. Lúc anh ta buông cánh tay đó ra, tôi thấy anh ta đưa sát mặt gần. Khói toả ra rất nhiều, và trước khi tôi thấy được anh ấy là ai, miệng tôi chạm phải một cái gì đó, ấm và ươn ướt. Tôi nhắm mắt lại. Cái đó tìm cách chui vào trong miệng tôi. Tôi ngậm chặt miệng lại nhưng nó cứ cố banh ra. Rồi những ngón tay âm ấm của anh ta chạm vào đáy quần tôi. Tôi lịm người lại. Lúc anh nắm lấy thân cu, cảm giác buốt rét dâng lên và một cái gì đó bắn ra từ đầu dương vật.
Tôi choàng tỉnh. Đèn trong phòng sáng dìu dịu. Anh Dan đang nằm quay lưng lại tôi, im lặng. Tôi lật cái chăn ra, thấy quần mình đang tuột xuống phía dưới đùi và những giọt nước nhờn nhờn, đục đục đọng thành từng vũng khắp lung tung trên giường, trên chăn và trên cả người tôi. Tôi hơi hốt hoảng nhưng rồi bình tĩnh lại. Tôi đang tự hỏi không biết nên làm gì thì khẽ thấy có chuyển động ở kế bên. Tôi hơi quay đầu lại và bắt gặp cảnh anh Dan nhắm mắt vội. Anh ấy vẫn còn thức.
Tôi khẽ lay lay Dan dậy, Anh mỡ mắt, giả bộ ngái ngủ và hỏi tôi xem chuyện gì đã xảy ra. Tôi hỏi anh sao tôi lại ở truồng, và tôi thắc mắc có phải những giọt đặc sệt kia là tinh dịch.
Dan lúng túng gật đầu. Tôi biết ngay anh là người đã cởi quần của tôi. Tôi kéo quần lên cao lại, định chất vấn anh. Nhưng rồi tôi nằm xuống cạnh anh. Tôi quay nghiêng và mặt hướng và Dan. Anh nhắm mắt lại nhưng rồi lại mở ra, và nhìn tôi chăm chú.
- Sao thế? Timmy em không lo ngủ đi?
- Một nụ hôn thì thế nào nhỉ anh Dan?
- Sao em lại hỏi chuyện đó?
- Em chỉ thắc mắc thôi mà.
- Uhm, nói chung thì... ngọt ngào và thích thú lắm.
- Vậy sao? Nếu hôm mỗi người thì cảm giác mỗi khác hay là đều giống nhau.
- Khác... nhưng không khác lắm. Nói chung là tương tự.
- Thế hôn làm sao?
- Em hỏi nhiều quá. Mai anh cần vào thị trấn mua đồ. Anh phải ngủ thôi.
Tôi lay lay cánh anh Dan, giọng ra vẻ năn nỉ ỉ ôi :
- Dan, em xin anh mà. Nói cho em biết cách hôn thế nào đi.
- Errr, thì... môi chạm môi vậy thôi.
- Còn gì nữa không?
- Ôi trời. Thôi được. Đôi khi người ta dùng lưỡi. Em đẩy lưỡi vào trong miệng đối phương và đối phương nút lưỡi em. Được chưa. Anh về giường và ngủ nhé.
Dan bước qua bên kia căn phòng và năm xuống giường anh. Anh nằm ngửa măt lên trời và một thoáng sau là anh thở đều đều. Nhưng tôi không ngủ được. Tôi nhắm mắt lại và thấy giấc mơ hồi nãy. Không hiểu sao tôi lại chắc chắn, người thanh niên đó là anh Dan, và lại tự cho rằng anh ấy đã hôn tôi, đã đẩy lưỡi vào miệng tôi và đã sờ sẫm cu tôi. Như vậy không công bằng. Tôi cũng muốn làm ngược lại với anh ấy.
Tôi lấy tay sờ soạng những chỗ dính tinh dịch của mình. Chúng đã khô và giống như một lớp da bám phía trên. tôi cạy nhè nhẹ và chúng bung ra. Tôi thấy thật lạ. Tôi tung chăn và đi về phía giường anh Dan. Tôi muốn thắc mắc thêm về chúng.
Nhưng quả thật anh Dan đã ngủ say. Anh thở đều, khuôn mặt đầy đặn và khuôn thước của anh trong vẻ ngái ngủ nhìn thật hiền lành và trong sáng. Cặp môi đỏ của anh khẽ hé mở.
Tim tôi đập thìn thịt. Tôi ghé đầu sát vào miệng anh và cúi gần xuống từ từ. Hơi thở anh chạm nhẹ vào mặt tôi. Tôi hít đầy lồng ngực những mùi thơm đó. Khi môi chúng tôi chạm nhau, thân thể tôi khẽ run lên. Tôi lè chiếc lưỡi ra, chạm nó vào vành môi của Dan, rồi lướt lên trên răng của anh. Sau cùng, tôi chạm được vào chiếc lưỡi của Dan. Nó có rất nhiều gai và nhám.
Bất thình lình, chiếc lưỡi của Dan động đậy. Tôi sợ hãi, giật bắn người và nhổm người lùi lại. Tim tôi đập mạnh, máu nóng chạy loạng xạ khắp người. Tôi đứng dậy và chạy về giường. Tôi lấy chăn trùm kín đầu và rồi ngủ thẳng cho đến sáng.
Tôi thức dậy lúc 8 giờ 25 phút. Dan đã đi vào thị trấn. Anh chừa cho tôi một phần gà và bánh mì trong tủ. Tôi ăn ngon lành, rửa sạch chúng rồi đi tắm. Trước khi bước vào phòng tắm, tôi nảy ra ý định ngắm thân thể mình trong gương.
Tôi trút hết quần áo. Tôi đứng thẳng mình trước gương, ngắm nghía khuôn mặt, rồi đến ngực, eo và dương vật. Tôi thấy tất cả rất hoàn hảo và bọn bạn tôi cũng đã phải công nhận điều đó. Tôi thầm nghĩ không biết anh Dan trông trần trụi sẽ thế nào nhỉ.
Tôi xoè 4 ngón tay và khép chúng sát với nhau. Tôi dùng chúng để nâng dương vật lên một chút. Nó trông thật hồng hào và trắng trẻo. Và nó hơi khác bọn bạn tôi. Bọn chúng có một lớp da bao quanh đầu dương vật còn tôi thì không có. Khi tôi khum khum những đầu ngón tay lại và giữ toàn bộ con cu, tôi thấy nó nóng và bắt đầu cứng lên từng chút một.
Một thoáng bối rối, tôi buông chúng ra. Cúi xuống sàn, tôi lụm đồ và bước vào nhà tắm. Nước mát khiến tôi dịu hẳn người. Tôi lại thấy vui vẻ trở lại.
Lúc tôi trở ra thì anh Dan đã về. Anh chìa cho tôi một gói đồ và tôi mở ra. Những chiếc quần hình tam giác.
- Mặc nó thế nào đây anh Dan?
- Thì em mặc nó trong cùng. Nó sẽ giúp em không lúng túng nếu dương vật cương bất ngờ, và cũng giúp em tránh tình trạng sa bìu khi chạy nhảy quá độ.
Tôi nhanh nhẹn tuột cái quần sọc xuống. Anh Dan bối rối quay đi chỗ khác. Tôi mặc cái quần vào, thấy hơi vướng víu. Lúc đó tôi nghe tiếng anh Dan phì cười.
- Em mặc ngược rồi. Chỗ có mạc sản xuất là ở đằng trước.
Tôi nhanh nhẹn lột nó ra. Anh Dan đứng nhìn trân trân chứ không quay đi nữa. Sự va chạm giữa cặc và lớp vải quần có làm cho cu tôi cương lên chút đỉnh. Nó nhổng lên so với thân thể tôi. Tuy nhiên tôi không mắc cỡ.
- Như vậy đúng chưa anh Dan?
Tôi mặc xong thì quay ngang lại trước mặt anh. Anh nhìn nó hơi hấp tấp, gật đầu rồi lại lắc.
- Em... phải chỉnh vị trí của dương vật mình. Không nên để nó méo như vậy, sẽ ảnh hưởng đến hình dáng của nó.
- Chỉnh thế nào đây?
- Uhm... Dùng tay đi... cho nó qua trái một chút.
- Như vậy à?
- Không... em đẩy qua nhiều quá... kéo lại một chút đi.
- Như vậy được không anh?
- Cũng không ổn lắm... nhưng mà miễn sao em thấy thoải mái đó.
- Mệt quá. Anh chỉnh dùm em nhé.
Tôi đề nghị một cách tọc mạch và Dan thẫn thờ nhìn tôi. Hai lông mày anh nhíu lại, nhìn thật đáng yêu.
- Er... cũng được.
Dan tiến lại gần. Tay trái anh run rẩy cầm lưng quần lót và kéo rộng ra. Tay phải anh rụt rè thọc vào trong. Ngón tay anh chạm phải thân cu tôi rồi nhanh chóng đụng đến cả đầu dương vật. Tôi khẽ rùng mình.
Dan thở ra mạnh. Anh lần lữa một tí rồi lột cái quần tôi ra. Tôi nghẹn họng lại khi anh quỳ xuống. Ngực anh ép mạnh vào đùi tôi và anh phả hơi thở vào háng của tôi. Tôi thở dốc ra và máu trong người đông cứng. Tôi không biết anh định làm gì!!!
Dan há nhẹ miệng ra và đặt môi lên trên đầu cặc của tôi, lúc này đã nhổng lên cao và to cứng. Nước bọt của anh thấm ướt và đầu cu tôi trở nên trơn trượt. Đầu tôi ong ong và giựt giựt khi anh bắt đầu liếm nó.
- Dan... anh... em thích quá... anh làm gì vậy?
Dan không trả lời. Anh đẩy đầu sát vào cặc tôi và ngậm nguyên con cu măng sữa của tôi vào trong miệng. Khi anh bó sát họng mình, tôi rợn cả da đầu. Nước miếng anh dính đầy cặc tôi, nó trở nên nhớp nhúa và trơn trượt. Anh bắt đầu kéo nó ra vào. Tôi buộc phải rên rỉ vì sung sướng và bám hai tay lấy đầu anh.
- Ahhhhh... Dan ơi... ahhhhh... em chóng mặt quá... em đứng không nổi Dan ơi...
Dan bỗng nhay thay đổi nhịp độ. Anh kéo đầu ra vào cặc tôi như điên. Nó cứng lên hết cỡ và tôi thấy bải hoải toàn thân. Tôi thở gấp hơn cho đến khi, một cái gì đó phụt ra khỏi người tôi kèm theo cảm giác đê mê sung sướng. Tôi nhũn người ra và Dan đỡ lấy tôi. Anh bế tôi về giường.
- Timmy... không biết tự lúc nào, tình cảm anh em của anh dành cho em đã thành tình yêu cuồng nhiệt. Anh yêu em Timmy.
Tôi thở dốc và nhắm mắt, không biết phải nói gì. Anh Dan vục mặt lên trên miệng tôi, bắt đầu làm cáiviệc mà chàng trai trong giấc mơ đã làm. Tôi nhũn người ra một lần nữa.
Khi tôi mở mắt, Dan đã trần truồng. Anh vuốt ve xung quanh háng tôi, bẹn tôi và cặc tôi, khiến dương vật tôi cương trở lại. Nhìn con cặc đầy lông đen của Dan, tôi thoáng rùng mình. Nó to khủng khiếp.
Dan luồn một tay xuống nệm. Anh vượt qua cặp mông săn chắc của tôi và dừg lại ở khe đít. Anh lấy một tay và xoa nhè nhẹ xung quanh cái lỗ nho nhỏ đó. Tôi rợn cả người. Khi anh khẽ đút một chút phần đầu tay vào trong, tôi nhăn mặt, nẩy người lên phía trên để thoát khỏi anh.
- Timmy, em đau à?
- Không... nhưng em sợ... và rát nữa... những thứ đó... chưa bao giờ xảy ra với em.
- Đã có anh không gì phải lo lắng cả. Anh thèm khát em Timmy à. Hãy cho anh được là của em, đầu tiên và duy nhất nhé.
Tôi nhắm mắt lại và gật đầu đồng ý. Chưa có ai chăm sóc và lo lắng cho tôi như Dan. Anh ấy xứng đáng với những gì mà anh ấy muốn có.
Dan cúi đầu xuống. Trước khi tôi hiểu ra anh làm gì, chiếc lưỡi anh đã mạnh bạo vào sâu trong đít tôi. Cảm giác xót xa khiến tôi dãy dụa. Tự nhiên nước mắt trực trào.
- Em trai thân yêu, không có gì đâu. Anh chỉ muốn đút cu anh vào trong đít em. Lẽ ra việc này là quá sớm. Anh phải chờ đợi thêm. Nhưng anh không chịu nổi. Anh yêu em gần chết... anh muốn được làm tình với em.
- Dan – Tôi thở dốc... - Anh muốn thì hãy làm đi.
Dan cười và gật đầu. Anh phun một bãi nước bọt ra tay, xoa chúng lên cặc anh rồi nắm lấy nó và đứa đến sát trước cửa hậu môn tôi. Anh nói “Hãy chuẩn bị” và tôi trân mình chịu đựng. Thời khắc đầu dương vật to tròn của anh lách vào trong người tôi, đẩy lớp da thịt dày và mẫn cảm ờ rìa hậu môn vào trong một chút, tôi thấy đâu khủng khiếp. Tôi hét lên vì đau nhưng rồi không hiểu sao, cảm giác đó qua nhanh khi Dan tiếp tục. Cuối cùng thì cặc anh cũng vào sâu nhất và anh bắt đầu rút nó ra. Tôi nghe tiếng Dan rên rỉ. Tôi cũng muốn làm vậy nhưng họng tôi nghẹn lại. Dan lại đẩy cặc vào trong, mạnh mẽ hơn và dứt khoát hơn. Tôi buộc phải nhổm người dậy vì sự sung sướng má anh mang lại cho tôi. Tôi vòng tay qua cổ anh và kéo anh sát lại gần tôi. Hơi thở của anh và tôi quyện làm một.
Dan nắc tôi một cách sung sướng. Sự nhanh nhẹn và mạnh bạo của anh làm tôi vô cùng thích thú. Hậu môn tôi bị căng cứng và kích thích đến tối đa, cứ tưởng như nó sắp vỡ tung ra vì con cu to bự mập mạp đó. Rồi tôi thấy mình bắt đầu sướng thêm một lần nữa. Tôi lấy một tay nắm và bóp cặc của mình. Máu tôi đông lại. Tôi nhổm đít lên cao hơn và cu tôi xuất tinh một lần nữa. Tôi rã rời thân thể và buông tay khỏi người Dan. Thân thể tôi mềm nhũn trên giường và tôi để mặc cho Dan nắc tiếp.
Anh lấy một tay tôi và đặt nó trên ngực mình. Tôi bóp nhẹ đầu vú anh, rồi bắt đầu vò vò nó. Dan rên nh5, rồi lớn dần. Anh đụ tôi mạnh bạo hơn bao giờ hết và khi anh ngâm con cặc tuốt sâu trong người tôi, anh bắn tinh dữ dội.
Sau lần đó, Dan tỏ vẻ mâu thuẫn. Anh cố gắng không làm tình cùng tôi, nhưng rồi cứ sau hai hoặc ba ngày là anh lại không chịu đựng được. Chúng tôi lao vào nhau thèm khát để rồi sau khi xuất tinh xong, anh lại tự trách mình đã làm việc loạn luân đó với tôi. Anh không muốn tôi sa ngã nhưng rồi tôi đã vậy. Tôi ghiền thân thể anh, mùi vị anh, dương vật anh. Dan thực sự trở thành người mà tôi yêu đến cuồng loạn. Tôi có thể không gặp tụi bạn cả năm trời, nhưng không thể thiếu anh vài tiếng.
Sau cùng, Dan không còn tự dằn vặt bản thân mình nữa. Anh đến với tôi một cách dứt khoát, tự tin và đầy đầm ấm. Hai anh em chúng tôi thực sự là một cặp tình nhân hạnh phúc. Chúng tôi sống mà không cần bàn tay phụ nữa. Dan hoàn thành một cách hoàn hảo vai trò người cha, người mẹ, người anh, người chồng và người vợ của tôi.
Tôi trải qua những giờ phút đẹp nhất của đời mình cùng với Dan. Chúng tôi cùng chăm sóc vườn hoa, cùng nhau đón mặt trời, cùng nahu ngắm trăng tàn và hoa ban nở. Cho dù tuyết có rơi dữ dội hơn vào mùa đông năm sau, nhưng lòng tôi vô cùng ấm áp.
Năm tôi 16 tuổi, thị trưởng của cả vùng mới được bầu là người của thị trấn. Ông ta dùng một số tiền lớn của ngân quỹ để xây dựng chỗ của chúng tôi thành một khu du lịch dịch vụ. Vùng đồi nơi anh em tôi ở được cải tạo miễn phí thành một khu rừng hoa ban tuyệt đẹp. Mọi người đổ xô đến đây để sống.
Dan thuyết phục tôi đi học tiếp lớp 10. Lẽ ra, anh đừng bao giờ làm vậy.
Tôi gặp rất nhiều bạn mới. Lũ Daniel học trên tôi một lớp, nhưng chúng vẫn là bạn tốt của tôi. Tôi tưởng mình đã có tất cả. Cuộc sống mỗi lúc một khá hơn, tiếng cười nhiều hơn và vật chất thì đầy đủ hơn. Nhưng chính khi đó thì hạnh phúc lại len lén rời bỏ tôi mà ra đi mãi mãi.
Tôi nhanh chóng đạng đến trạng thái hoàn thiện của cơ thể mình. Khi bước ra đường, tôi luôn là tâm điểm của sự chú ý. Mọi người luôn muốn gần bên tôi, những người dân cũ và cả những người dân mới nhập cư đến. Trong đó, có cả những chàng trai.
Chẳng ai biết hai anh em tôi là gay. Nhưng vẻ ngoài của hai anh em tôi làm bọn họ điên cuồng. Họ thi nhau quan tâm đến hai anh em chúng tôi một cách kín đáo. Chắc chắn không ai nhận điều này rõ ràng nếu họ không phải là gay. Nhưng hai anh em chúng tôi là vậy.
Dan nhanh chóng biết những nguy cơ đặc biệt sẽ xảy đến cho chúng tôi. Là một người quá thu hút, anh hiểu rõ bị làm phiền và quấy rối thế nào. Anh muốn chỉ là của tôi và tôi cũng chỉ là của anh. Anh không muốn ai khác chen vào, bất kể chỉ là một cái nắm vai, một cái khoác vai hay một cái nhìn âu yếm của những người khác dành cho cả hai anh em tôi.
Tiếc thay, cái tuổi trẻ của tôi tràn đầy bồng bột. Tôi thấy hạnh phúc khi làm điên đảo biết bao chàng trai cô gái. Tôi tỏ ra lãng mạn với các nàng thiếu nữ yêu thầm tôi, nhưng cũng để hở cho các chàng trai một vài cơ hội. Tất cả tràn đầy hy vọng được chiếm lấy tôi.
Chứng kiến những phản ứng của tôi, anh Dan điên cuồng nắm giữ và kềm kẹp tôi. Lúc nào anh cũng kè theo tôi, không để tôi có bất cứ thời gian nào rảnh để vui đùa với những người khác. Tôi thì chỉ yêu mình anh ấy, nhưng tôi lại không muốn anh ấy gò bó tôi như vậy. Bất kể cơ hội nào, tôi đều phát huy sức gợi cảm của mình. Tôi biết tôi đã làm rất nhiều chàng trai yêu tôi say đắm.
Không ngăn được tôi trong cuộc sống bình thường, Dan trở nên thô bạo trên giường. Anh đụ tôi rất nhanh, mạnh và đau đớn. Nhưng tôi vẫn cắn răn chịu đựng. Đôi lúc tôi nghĩ, nên chăng tôi ngừng cuộc chơi với những chàng trai khác mà vững tâm thành một người tình chân chính của Dan. Nhưng rồi những lời khen tặng, những sự baobọc của đám đông làm tôi mờ mắt. Tôi đối xử mỗi lúc một tệ với Dan. Rồi từ từ trong tôi, cái ý nghĩ được tự do lớn dần lên theo ngày tháng.
Dan vùng vẫy trong tuyệt vọng để giữ lại tôi bên mình. Nhưng tôi vẫn tìm cách bỏ đi. Tôi tưởng tượng cái cảnh mình là một cách chim tự do bay đến mặt trời. Tôi nghĩ khi đó chắc mình sung sướng lắm.
Tôi đến một nhà tâm lí quen thân với tôi. Tôi biết ông ấy cũng để ý đến tôi đôi chút mặt dù đã có đầy đủ vợ con. Sau vài phút rụt rè, tôi kể cho ông nghe chuyện giữa tôi và Dan.
Biến thái – ông ta kết luận. Ông nói tôi và Dan hoàn toàn biến thái. Việc làm tình đồng tính thì không có gì là xấu, nhưng làm tình với anh em của mình thì rất tệ. Ông ấy khuyên tôi nên chuyển đối tượng đến một người đàn ông khác. Ông ấy nói cả hai anh em đều quá tuyệt và không nên bám lấy nhau như vậy.
Tôi biết ông ấy nói sàm. Nhưng rồi cái ý nghĩ anh em làm tình cùng nhau khiến tôi thấy nặng nề. Tôi càng khao khát được tự do nhiều hơn nữa.
Tên bác sĩ tâm lí tìm cách dụ dỗ tôi vài lần. Sau những thất bại ê chề, ông ta công khai chuyện tôi và anh tôi là nhân tình của nhau trước mọi người. Chúng tôi phải gánh chịu búa rìu dư luận. Mỗi lần đi đến trường hay ra đường, hoặc người ta nhìn tôi bằng con mắt khinh bỉ, hoặc người ta vồ vập tôi một cách khiếm nhã hơn. Daniel, Tom và Dave vẫn đối xử với tôi bình thường nhưng ánh mắt chúng có vẻ là lạ. Tôi không chịu đựng thêm được nữa.
Mùa xuân năm 17 tuổi, tôi gói ghém đồ đạc. Đi xuyên qua cánh rừng hoa ban đầy nắng, tôi rời khỏi thị trấn. Tôi bặt tin mọi người từ đó.
Tôi đi làm người mẫu. Tôi khá nổi tiếng, có nhiều ảnh chụp trên các tạp chí chuyên ngành. Tôi sống giàu có hơn xưa, xa hoa hơn xưa, nhưng tôi không tìm ra hạnh phúc. Tôi đã tưởng rằng, khi tôi rời được căn nhà của Dan, tôi sẽ hoàn toàn vui vẻ. Nhưng tôi đã sai lầm. Tôi thể nào quên đi mọi thứ. Hằng đêm, không có giọng trầm trầm của Dan kể chuyện, tôi không thể nào ngủ được.
Nhưng tôi cũng không thể trở về.
Dan là gia đình duy nhất của tôi, tình yêu duy nhất của tôi và là kẻ thù duy nhất của tôi.
Tôi đã đi quá xa để có thể chừa lại một chỗ quay về.
Tôi sống một năm u buồn như vậy. Có quá nhiều thứ xảy ra với cuộc đời tôi. Mới 18 tuổi mà tôi đã sành sỏi mọi ngóc nhách cuộc đời. Tôi thấy sợ chính bản thân mình. Tôi mệt mỏi với việc tự cười đùa mỗi ban ngày và âm thầm khóc mỗi ban đêm. Rồi gần một năm sau ngày ra đi, Daniel tìm gặp được tôi. Cậu ấy nói đã tìm tôi suốt gần nửa năm nay.
Tôi đón chuyến bay sớm nhất. Trên máy bay, tôi bàng hoàng và chết lịm. Dan của tôi... Anh ấy đã sắp bỏ tôi ra đi mãi mãi.
Tôi không tài nào nhận ra cái người đàn ông ốm yếu, già nua và mệt mỏi nằm trên chiếc giường kia lại là Dan yêu dấu của tôi. Tôi buông hành lý và quỳ sụp xuống giường. Dan run run bàn tay xương xẩu và vuốt lấy má tôi.
Bác sĩ nói căn bệnh lao phổi của anh đã đến giai đọn sau cuối. Thời gian của anh còn rất ít. Anh sẽ ra đi trước khi những cánh hoa ban đầu tiên nở rộ. Chỉ còn có một tuần.
Mỗi ngày, tôi chăm sóc anh như một người em đích thực. Đêm đến, tôi nằm cạnh anh. Tôi kể cho anh nghe chính những câu chuyện mà ngày xưa anh đã kể cho tôi. Đó là những thứ còn hiện rõ nhất trong tâm trí rối loạn của tôi lúc này.
Tôi thấy mừng hơn một chút khi Dan khoẻ khoắn ra. Nhưng tôi biết đó chỉ là những dấu hiệu ngày ra đi của anh ấy đến gần hơn. Dan tỉnh táo nhiều hơn, và sau mỗi câu chuyện tôi kể cho anh, anh bắt đầu kể lại cho tôi một câu chuyện nhỏ.
Đêm hôm đó, khi tôi định kể cho Dan nghe lại câu chuyện Hoàng Tử Bé, Dan lấy tay để lên miệng tôi. Tôi im bặt và khóc. Dan cũng khóc. Nhưng rồi anh quệt nước mắt.
- Hãy để anh kể cho em nghe câu chuyện cuối cùng. Anh đã định kể cho em nghe nhiều lần. Nhưng rồi anh đã không làm. Anh thấy nó chưa đến lúc. Nhưng bây giờ thì phải rồi.
Dan kể cho tôi nghe câu chuyện về chòm sao Gemini, chòm sao song tử.
... Hai chàng trai song sinh được các thánh thần sinh ra từ những ánh nắng ban mai. Họ đẹp đến nỗi không cô gái nàolà không yêu họ và không chàng trai nào là không ghen tức với họ. Rất nhiều vị công chúa ở các nước, và cả các nữ thần đều yêu thương họ. Nhưng khi phải chọn một trong hai người làm chồng, các thiếu nữ không biết chọn ai. Người anh trai thì thâm trầm và sâu sắc. Người em trai thì vui tính và tế nhị. Các cô thiếu nữ yêu hai chàng trai, nhưng lại chẳng yêu ai cả. Quá thất vọng vì không ai xứng đáng với mình, hai anh em chuyển sang yêu nhau. Đồng tính là một điều không được hoan nghênh. Nhưng họ là hai anh em ruột, tội càng thêm nặng. Cuối cùng, các vị thần đã tạo ra họ quyết định trừng phạt họ. Hai anh em bị thiêu chết, nhưng rồi những gì còn sót lại của thi thể họ bắt đầu phát sáng và bay lên trời cao. Họ sống mãi với nhau trên đó, không ai ngăn cản được mối tình của họ nữa...
Câu chuyện cuối cùng mà Dan kể cho tôi nghe là câu chuyện hay nhất mà anh đã kể. Tôi ôm anh trong vòng tay và mong muốn cho ánh bình minh ở ngoài kia đừng bao giờ tỉnh dậy.
Dan ra đi một cách nhẹ nhàng lúc nào tôi cũng không biết. Suốt đêm đó, tôi ôm chặt Dan một cáchh nghẹn ngào. Thực sự chưa bao giờ tôi muốn rời xa anh ấy.
Tôi chôn Dan trong trang trại của gia đình, cạnh bên mộ cha và mẹ. Anh sẽ yên bình nơi đó và sẽ chờ đợi ngày chỗ bên cạnh anh được dùng đến.
Hai ngày sau tang lễ của Dan, tôi nhận được một lá thư chính anh gửi cho tôi thông qua Daniel. Anh khuyên tôi hãy cố gắng mà sống và hãy cố mà sống cho thật đàng hoàng. Anh bảo tôi không cần phải day dứt về mối tình tôi lỗi giữa hai anh em. Dan không phải là anh ruột của tôi.
Cả hai anh em chúng tôi thực sự không phải là con của cha mẹ. Chúng tôi chỉ là những đứa trẻ được nhặt đem về. Đó là lý do vì sao tài sản chúng tôi bị chiếm một cách dễ dàng đến vậy. Bố mẹ chúng tôi thậm chí chưa làm giấy nhận con nuôi.
Tôi không biết nên vui hay nên buồn. Tôi định ra đi cùng Dan. Nhưng trước vườn hoa nở ngập tràn nắng gió, tôi không nỡ rời xa cuộc sống. Nó còn đáng để tôi tự nâng đỡ bản thân mình.
Tôi phiêu dạt nhiều nơi trong cuộc đời, tôi mua rất nhiều bất động sản. Nhưng không nơi đâu là căn nhà đích thực. Ở mỗi nơi đó, tôi đều trồng một cây ban dại và một cây địa lan dưới tàng của nó. Cả hai cây sẽ là chỗ dựa của nhau.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét