Điếc
Một người đàn ông đi gặp bác sĩ để kể về người vợ của mình. “Tôi cho rằng vợ tôi bị điếc, cô ấy chả nghe thấy tôi nói gì mà toàn khiến tôi phải nhắc lại”.
Người bác sĩ trả lời: “Được rồi, bây giờ anh cứ về nhà. Tối nay đứng cách vợ 6m và nói một điều gì đó. Nếu bà nhà không trả lời, đứng lại gần 2m nữa và nhắc lại. Cứ tiếp tục như thế để xem mức độ ngễnh ngãng của bà ấy nặng đến mức nào”.
Người chồng trở về nhà và thực hiện đúng theo chỉ dẫn. Ông đứng cách vợ 6m khi bà đang thái thịt trong bếp và hỏi: “Cưng à, tối nay mình ăn gì vậy?”. Ông không nghe thấy câu trả lời. Ông đứng gần lại 2m nữa và hỏi lại. Vẫn không có câu trả lời. Ông đứng gần thêm 2m. Vẫn chẳng thấy gì. Cuối cùng, ông tiến sát lại sau vợ và hỏi: “Em yêu, tối nay mình ăn gì?”.
Cô vợ trả lời: “Đây là lần thứ tư rồi nhá - thịt bò hầm!”.
Người bác sĩ trả lời: “Được rồi, bây giờ anh cứ về nhà. Tối nay đứng cách vợ 6m và nói một điều gì đó. Nếu bà nhà không trả lời, đứng lại gần 2m nữa và nhắc lại. Cứ tiếp tục như thế để xem mức độ ngễnh ngãng của bà ấy nặng đến mức nào”.
Người chồng trở về nhà và thực hiện đúng theo chỉ dẫn. Ông đứng cách vợ 6m khi bà đang thái thịt trong bếp và hỏi: “Cưng à, tối nay mình ăn gì vậy?”. Ông không nghe thấy câu trả lời. Ông đứng gần lại 2m nữa và hỏi lại. Vẫn không có câu trả lời. Ông đứng gần thêm 2m. Vẫn chẳng thấy gì. Cuối cùng, ông tiến sát lại sau vợ và hỏi: “Em yêu, tối nay mình ăn gì?”.
Cô vợ trả lời: “Đây là lần thứ tư rồi nhá - thịt bò hầm!”.
Cơn say dài
Tối Thứ bảy, một anh chàng say mèm bò về khách sạn. Khi thức dậy, phải cố gắng lắm anh mới gọi được thằng nhỏ phục vụ nhờ mang tới một chai whisky và một tờ báo Chủ nhật. Thằng nhỏ đi rất lâu. Lúc trở về, người khách hỏi vẻ thông cảm :
- Chắc khó mua được chai rượu vào giữa ngày Chủ nhật.
- Rượu bia thì chẳng có vấn đề gì ạ! Nhưng tìm được một tờ báo Chủ nhật vào ngày Thứ ba quả là rất khó.
- Chắc khó mua được chai rượu vào giữa ngày Chủ nhật.
- Rượu bia thì chẳng có vấn đề gì ạ! Nhưng tìm được một tờ báo Chủ nhật vào ngày Thứ ba quả là rất khó.
Máy cũng nhầm
Hai vợ chồng cùng nhau vào siêu thị. Đến gian hàng có đặt một cái cân đo điện tử hiện đại, họ thích thú thay phiên nhau cân thử.
Khi ông chồng bước lên cân thì chiếc cân lên tiếng: “Bạn quá gầy, cần phải bồi dưỡng thêm”. Đến lượt bà vợ bước lên cân thì chiếc cân không lên tiếng gì cả. Đợi một lát cũng chẳng thấy gì, bà ta bực mình quá bèn bước xuống.
Lúc này cái cân mới phát ra tiếng: “Xin các bạn vui lòng lên từng người một, đừng chen lấn”.
Khi ông chồng bước lên cân thì chiếc cân lên tiếng: “Bạn quá gầy, cần phải bồi dưỡng thêm”. Đến lượt bà vợ bước lên cân thì chiếc cân không lên tiếng gì cả. Đợi một lát cũng chẳng thấy gì, bà ta bực mình quá bèn bước xuống.
Lúc này cái cân mới phát ra tiếng: “Xin các bạn vui lòng lên từng người một, đừng chen lấn”.
Trễ giờ
Một vị khách ập vào văn phòng viên quản lý khách sạn :
- Tại sao anh không đánh thức tôi dậy? Tối qua tôi đã dặn đi dặn lại rằng nhớ kêu tôi đúng 4 giờ 30. Vì anh mà tôi đã lỡ tàu!
- Thật đáng tiếc, thưa ngài. Tôi luôn sẵn lòng đánh thức ngài dậy nhưng đêm qua ngài đi chơi mãi tận 5 giờ sáng mới trở về phòng.
- Tại sao anh không đánh thức tôi dậy? Tối qua tôi đã dặn đi dặn lại rằng nhớ kêu tôi đúng 4 giờ 30. Vì anh mà tôi đã lỡ tàu!
- Thật đáng tiếc, thưa ngài. Tôi luôn sẵn lòng đánh thức ngài dậy nhưng đêm qua ngài đi chơi mãi tận 5 giờ sáng mới trở về phòng.
Nguyên nhân thất bại
Một cuộc thăm dò ý kiến do Liên Hợp Quốc tổ chức trên quy mô toàn cầu gần đây đưa ra câu hỏi sau: “Xin vui lòng cho biết ý kiến của bạn về tình hình thiếu thốn lương thực tại phần còn lại của thế giới!”.
Cuộc khảo sát đã thất bại thảm hại.
Ở châu Phi, người ta không biết “thức ăn” là gì. Ở Tây Âu, dân chúng không có khái niệm về “thiếu thốn”. Trong ngôn ngữ của dân Đông Âu không có từ “ý kiến”. Người dân Nam Mỹ không hiểu “xin vui lòng” có ý nghĩa ra sao. Còn ở Mỹ, người ta chẳng biết “phần còn lại của thế giới” là cái gì cả.
Cuộc khảo sát đã thất bại thảm hại.
Ở châu Phi, người ta không biết “thức ăn” là gì. Ở Tây Âu, dân chúng không có khái niệm về “thiếu thốn”. Trong ngôn ngữ của dân Đông Âu không có từ “ý kiến”. Người dân Nam Mỹ không hiểu “xin vui lòng” có ý nghĩa ra sao. Còn ở Mỹ, người ta chẳng biết “phần còn lại của thế giới” là cái gì cả.
Đừng có mà dại, con ạ
Hans than thở với bạn :
- Hễ tớ đưa cô nào về giới thiệu thì y như rằng mẹ tớ không đồng ý.
- Vậy cậu thử giới thiệu một cô gái giống tính mẹ cậu xem - Người bạn khuyên nhủ.
- Tớ cũng đã đưa một cô như thế về nhà, nhưng bố tớ phản đối gay gắt. Ông ấy nói thầm vào tai tớ: “Đừng ngu như bố ngày xưa con ạ”.
- Hễ tớ đưa cô nào về giới thiệu thì y như rằng mẹ tớ không đồng ý.
- Vậy cậu thử giới thiệu một cô gái giống tính mẹ cậu xem - Người bạn khuyên nhủ.
- Tớ cũng đã đưa một cô như thế về nhà, nhưng bố tớ phản đối gay gắt. Ông ấy nói thầm vào tai tớ: “Đừng ngu như bố ngày xưa con ạ”.
Xét nghiệm
Tại phòng khám, hai cậu bé ngồi chờ tới lượt mình. Một trong hai cậu cứ khóc nức nở. “Sao bạn lại khóc?”, đứa trẻ kia hỏi.
- Tớ phải xét nghiệm máu, và bác sĩ sẽ dùng dao cắt vào tay tớ.
Nghe nói vậy, đứa kia bèn khóc òa lên.
- Ủa, sao bạn lại khóc vậy?
- Chết tớ rồi. Hôm nay tớ đến đây để xét nghiệm nước tiểu.
- Tớ phải xét nghiệm máu, và bác sĩ sẽ dùng dao cắt vào tay tớ.
Nghe nói vậy, đứa kia bèn khóc òa lên.
- Ủa, sao bạn lại khóc vậy?
- Chết tớ rồi. Hôm nay tớ đến đây để xét nghiệm nước tiểu.
Thế còn anh!
Nửa đêm, vợ đánh thức chồng :
- Em lạnh!
Người chồng đắp thêm chăn cho vợ, một lát sau cô vợ lại nói :
- Em nóng!
Anh chồng bật quạt. Sốt ruột, cô vợ nói thẳng :
- Em muốn đàn ông cơ!
- Em yêu này! Vào lúc hai giờ sáng, anh biết tìm đâu ra đàn ông cho em?
- Em lạnh!
Người chồng đắp thêm chăn cho vợ, một lát sau cô vợ lại nói :
- Em nóng!
Anh chồng bật quạt. Sốt ruột, cô vợ nói thẳng :
- Em muốn đàn ông cơ!
- Em yêu này! Vào lúc hai giờ sáng, anh biết tìm đâu ra đàn ông cho em?
Cũng tưởng thế
Một phụ nữ đến nơi làm việc với bộ mặt thâm tím, sưng vù.
- Ai đánh cậu thế? - Cô bạn hỏi.
- Lão chồng tớ.
- Mình tưởng ông ấy đi công tác rồi.
- Thì tớ cũng tưởng thế.
- Ai đánh cậu thế? - Cô bạn hỏi.
- Lão chồng tớ.
- Mình tưởng ông ấy đi công tác rồi.
- Thì tớ cũng tưởng thế.
Đánh kẻ chạy lại
Bố hỏi con :
- Con hiểu thế nào về câu: “Đánh kẻ chạy đi, ai đánh người chạy lại”?
Con :
- Tất nhiên. Vì lúc nào chạy lại nó cũng kéo theo cả băng nhóm!
- Con hiểu thế nào về câu: “Đánh kẻ chạy đi, ai đánh người chạy lại”?
Con :
- Tất nhiên. Vì lúc nào chạy lại nó cũng kéo theo cả băng nhóm!
Nói tiếng Anh với nông dân
Một ông nông dân lên tỉnh chơi, vô tình tông xe trúng một ông Tây. Để tỏ ra ta đây biết tiếng Anh, ông ta nói :
- Oh no, I’m sorry!
Ông tây đáp :
- Oh, I’m sorry, too.
Ông nông ngẩn người, gãi đầu nói :
- I’m sorry,... three
Ông tây chưng hửng :
- What are you sorry for?
Ông nông dân mạnh dạng nói tiếp :
- Oh. I’m sorry, five!
Ông tây sờ trán ông nông dân :
- Are you sick?
Ông nông dân bắt tay và nói :
- I’m sorry seven!
Ông tây kinh ngạc :
- Do you intent to count to eight?
Ông nông dân tươi cười :
- I’m sorry nine!
- Oh no, I’m sorry!
Ông tây đáp :
- Oh, I’m sorry, too.
Ông nông ngẩn người, gãi đầu nói :
- I’m sorry,... three
Ông tây chưng hửng :
- What are you sorry for?
Ông nông dân mạnh dạng nói tiếp :
- Oh. I’m sorry, five!
Ông tây sờ trán ông nông dân :
- Are you sick?
Ông nông dân bắt tay và nói :
- I’m sorry seven!
Ông tây kinh ngạc :
- Do you intent to count to eight?
Ông nông dân tươi cười :
- I’m sorry nine!
Cô bé quàng khăn thời hiện đại
Một cô bé đọc thuộc lòng truyện cổ tích “Cô bé quàng khăn”. Một hôm có việc phải đi qua một khu rừng, cô bé bắt gặp con sói đang núp sau một lùm cây, cô bèn la lên: “A, sói mày định ăn thịt ta phải không?”. Con sói giật mình bỏ chạy.
Đi được một đoạn, cô bé lại thấy con sói núp sau tảng đá bèn la to: “A, sói. Mày định núp đó chờ ăn thịt ta phải không?”. Con sói lại giật mình bỏ chạy.
Tiếp tục đi một hồi cô bé lại thấy con sói núp sau một cái cây to, bèn lấy cục đá chọi cho con sói bỏ chạy rồi la to: “Lại định núp đó ăn thịt ta nữa à?”
Con sói vừa bỏ chạy vừa lẩm bẩm: “Thời buổi gì mà kỳ quặc. Muốn đi ị cũng không xong. Cứ bị đuổi lên đuổi xuống”.
Đi được một đoạn, cô bé lại thấy con sói núp sau tảng đá bèn la to: “A, sói. Mày định núp đó chờ ăn thịt ta phải không?”. Con sói lại giật mình bỏ chạy.
Tiếp tục đi một hồi cô bé lại thấy con sói núp sau một cái cây to, bèn lấy cục đá chọi cho con sói bỏ chạy rồi la to: “Lại định núp đó ăn thịt ta nữa à?”
Con sói vừa bỏ chạy vừa lẩm bẩm: “Thời buổi gì mà kỳ quặc. Muốn đi ị cũng không xong. Cứ bị đuổi lên đuổi xuống”.
Định nghĩa về “Chồng”
Nữ triết gia: Là một dạng vật chất, nó không bao giờ bị mất đi, chỉ chuyển từ người này sang người khác.
Nữ vật lý gia: Là biểu hiện của lực vạn vật hấp dẫn, khi xa thì hút khi gần thì đẩy.
Nữ nhân viên y tế: Là một loại vi khuẩn hay nhờn thuốc, rất khó trị.
Nữ chuyên viên ngân hàng: Là chuyên gia vay nóng, nhưng không có khả năng chi trả.
Thôn nữ: Là lúa giống nếu không tranh thủ sạ hết thì có nguy cơ bị chị hàng xóm mượn giống.
Nữ quân nhân: Là một tân binh luôn luôn xem vợ là một Đại đội trưởng khó tính và lúc nào cũng manh nha tư tưởng đào ngũ.
Dưới mắt một nàng thơ:
Ra đường em tưởng còn son
Về nhà chợt thấy cha nào lăng xăng
Nhớ ra mang máng người quen
Thật gần mới nhớ chồng em đây mà!
Nữ vật lý gia: Là biểu hiện của lực vạn vật hấp dẫn, khi xa thì hút khi gần thì đẩy.
Nữ nhân viên y tế: Là một loại vi khuẩn hay nhờn thuốc, rất khó trị.
Nữ chuyên viên ngân hàng: Là chuyên gia vay nóng, nhưng không có khả năng chi trả.
Thôn nữ: Là lúa giống nếu không tranh thủ sạ hết thì có nguy cơ bị chị hàng xóm mượn giống.
Nữ quân nhân: Là một tân binh luôn luôn xem vợ là một Đại đội trưởng khó tính và lúc nào cũng manh nha tư tưởng đào ngũ.
Dưới mắt một nàng thơ:
Ra đường em tưởng còn son
Về nhà chợt thấy cha nào lăng xăng
Nhớ ra mang máng người quen
Thật gần mới nhớ chồng em đây mà!
Định nghĩa về “Vợ”
Nhà triết học: Là tồn tại khách quan ngoài ý muốn của chúng ta.
Nhà khảo cổ học: Mau trở thành đồ cổ. Đồ cổ càng ngày càng có giá, còn vợ thì... không.
Chuyên viên kế toán: Là tài sản cố định hết thời gian khấu hao, nhưng không thanh lý được.
Chuyên viên ngân hàng: Là quỹ gửi vào thì dễ, nhưng rút ra thì... khó.
Nông dân: Là ruộng không sinh lãi mà lại dễ bị hàng xóm trồng lén.
Quân nhân: Vợ là phe địch, bồ là phe ta. Khi xảy ra chiến tranh thì ta về... phe địch.
Nhà giáo dục: Là người tuy không sinh ra ta, nhưng nuôi dưỡng ta nên người. Vậy ta phải kính trọng và yêu thương vợ như... đầng sinh thành của ta.
Nhà khảo cổ học: Mau trở thành đồ cổ. Đồ cổ càng ngày càng có giá, còn vợ thì... không.
Chuyên viên kế toán: Là tài sản cố định hết thời gian khấu hao, nhưng không thanh lý được.
Chuyên viên ngân hàng: Là quỹ gửi vào thì dễ, nhưng rút ra thì... khó.
Nông dân: Là ruộng không sinh lãi mà lại dễ bị hàng xóm trồng lén.
Quân nhân: Vợ là phe địch, bồ là phe ta. Khi xảy ra chiến tranh thì ta về... phe địch.
Nhà giáo dục: Là người tuy không sinh ra ta, nhưng nuôi dưỡng ta nên người. Vậy ta phải kính trọng và yêu thương vợ như... đầng sinh thành của ta.
Mang giày
Một đứa bé rủ bạn đi chơi. Thấy bạn mang dép đi chơi, nó bèn nói :
- Sao mày dám mang dép đi chơi. Bị bệnh đó.
- Bệnh gì?
- Bệnh AIDS.
- Ai bảo?
- Bố tao. Ổng hay nói với mấy bạn ổng: “Thời buổi này ghê lắm. Đi chơi mà không mang giày thế nào cũng dính bệnh AIDS”.
- Sao mày dám mang dép đi chơi. Bị bệnh đó.
- Bệnh gì?
- Bệnh AIDS.
- Ai bảo?
- Bố tao. Ổng hay nói với mấy bạn ổng: “Thời buổi này ghê lắm. Đi chơi mà không mang giày thế nào cũng dính bệnh AIDS”.
Tìm chồng
Trong bữa tiệc, một người đàn bà hỏi người ngồi kế bên: “Cái cô tóc vàng xinh đẹp ban nãy rót rượu cho mọi người đi đâu rồi nhỉ?”
Người kia: “Bà muốn dùng thêm cốc nữa à?”
Người đàn bà: “Không, tôi chỉ muốn tìm chồng tôi!”
Người kia: “Bà muốn dùng thêm cốc nữa à?”
Người đàn bà: “Không, tôi chỉ muốn tìm chồng tôi!”
Mệt không?
Trong một khách sạn lớn một bà hỏi anh gác thang máy :
- Lên xuống mãi thế này anh có mệt không?
- Thưa mệt ạ.
- Lên mệt hơn phải không?
- Thưa không ạ.
- Vậy thì xuống mệt hơn à?
- Thưa không ạ.
- Khi ngừng?
- Thưa không ạ.
- Thế thì khi nào anh mệt?
- Khi phải trả lời nhiều câu hỏi như vầy!
- Lên xuống mãi thế này anh có mệt không?
- Thưa mệt ạ.
- Lên mệt hơn phải không?
- Thưa không ạ.
- Vậy thì xuống mệt hơn à?
- Thưa không ạ.
- Khi ngừng?
- Thưa không ạ.
- Thế thì khi nào anh mệt?
- Khi phải trả lời nhiều câu hỏi như vầy!
Thí nghiệm hóa học
Peter đi học về, bà hỏi :
- Hôm nay cháu học gì?
- Hôm nay chúng cháu làm thí nghiệm hóa học về chất nổ bà ạ.
- Thế ngày mai?
- Cháu chưa biết, còn phải chờ xây lại trường đã.
- Hôm nay cháu học gì?
- Hôm nay chúng cháu làm thí nghiệm hóa học về chất nổ bà ạ.
- Thế ngày mai?
- Cháu chưa biết, còn phải chờ xây lại trường đã.
Điện báo mật
Hai anh bạn rất thân nhau. Một lần có một anh phải đi công tác xa, bèn nhờ bạn của mình ở nhà để ý vợ giúp mình, nếu có gì thay lòng đổi dạ thì báo ngay cho biết. Anh ta vừa đi được một thời gian thì cô vợ ở nhà đã bắt bồ với người khác. Người bạn ở nhà biết chuyện muốn báo cho bạn mình, liền ra bưu điện đánh một bức điện báo “mật”.
Anh ta nghĩ nát óc, chẳng lẽ nói là vợ nó ngoại tình thì bưu điện họ cười cho, mà cũng chưa chắc chắn quả tang rồi sau này mang vạ vào thân. Cuối cùng, anh ta liền đánh ngay bức điện mật báo là: “Ngoài này, giá áo thì lên, giá quần tụt xuống, giá chổi phất trần lên lên xuống xuống, ra ngay kẻo hỏng việc nhà”.
Anh ta nghĩ nát óc, chẳng lẽ nói là vợ nó ngoại tình thì bưu điện họ cười cho, mà cũng chưa chắc chắn quả tang rồi sau này mang vạ vào thân. Cuối cùng, anh ta liền đánh ngay bức điện mật báo là: “Ngoài này, giá áo thì lên, giá quần tụt xuống, giá chổi phất trần lên lên xuống xuống, ra ngay kẻo hỏng việc nhà”.
Không dám mặc
Cụ ông tâm sự với cụ bà :
- Hôm qua, đi mua lúa giống, tôi được tặng một cái áo mà không dám mặc.
- Sao vậy, áo xấu à ông?
- Không, rất đẹp.
- Hay ông mặc không vừa?
- Rất vừa.
- Thế thì tại sao?
- Trước áo có dòng chữ “Giống tốt, năng suất cao”.
[top]
- Hôm qua, đi mua lúa giống, tôi được tặng một cái áo mà không dám mặc.
- Sao vậy, áo xấu à ông?
- Không, rất đẹp.
- Hay ông mặc không vừa?
- Rất vừa.
- Thế thì tại sao?
- Trước áo có dòng chữ “Giống tốt, năng suất cao”.
Filed Under: TRUYỆN CƯỜI
0 nhận xét:
Đăng nhận xét